KIẾM PHÁ THƯƠNG KHUNG - Trang 194

Trước mắt Hoa Phong là một lão già râu tóc bạc phơ, nhìn không ra cảnh

giới. Điều đặc biệt ấn tượng là râu tóc đã trắng lão còn mặc nguyên bộ đồ
trắng, đầu của lão được đặt ở trên một cái chiếc ghế cũng là màu trắng,
chân lão gác lên cái bàn màu đen, ở trên miệng lão ngậm tẩu thuốc màu
trắng, ấn tượng hơn đây lại là tư thế ngủ của lão.

-Khụ! Khụ!

Hoa Phong bịt miệng phì phì, cố gắng lắm mới ho khan được hai tiếng.

-Kẻ nào?

-Ầm! Ui da! cái cổ của ta, là tên chết tiệt nào?

Một âm thanh trầm đục vang lên, theo sau là tiếng kêu ai oán của lão già.

Vốn khi nghe có tiếng người lão ngốc đầu xem thử, lúc hạ đầu xuống do

sức bật đàn hồi của thân thể, cái đầu của lão đẩy mạnh vào chiếc ghê bên
dưới hệ quả chiếc ghế ngã ngửa thuận tiện lão cũng cắm đầu lao theo.
Khoảng cách giữa chiếc ghế và mặt đất, cao gần một thước không gãy cổ
đã là may cho lão.

Lồm cồm bò dậy, lão muốn nhìn thử xem têm chết tiệt nào hại lão, kết

quả lão nhìn thấy một màn khiến lão tức phát điên.

Chứng kiến lão cắm đầu xuống đất, Hoa Phong đã không nhịn được mà

bò lăn ra cười ha hả, hai tay đập đập mặt đất ra điều không thể buồn cười
hơn.

- Nhãi ranh! ngươi cười đủ chưa?

Lão giận sôi máu quát lớn, hận không thể một chưởng đập chết tên ranh

con này, dã hại lão suýt chút gãy cổ, như vậy cũng thôi, không ngờ lại còn
dám cười trên nỗi đau của lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.