KIẾM PHÁ THƯƠNG KHUNG - Trang 382

Hoa Phong chạy phía trước không quá xa, thỉnh thoảng phát ra vài câu

phản kích, làm Hổ Lâm Bình gầm rú không thôi.

Với lợi thế đảo ngược bản nguyên, làm giảm đi lực hút từ mặt đất, hắn

có tốc độ không ai sánh kịp, sỡ dĩ chạy chậm như vậy là do hắn cố tình dẫn
dụ đối phương đi xa, tạo thời cơ cho đám người kia trốn thoát.

Hai người một đuổi một chạy, thỉnh thoảng người phía sau lại phát lên

tiếng gầm rú tức giận, hiển nhiên với ngôn từ phong phú đến từ nền văn
hóa có thể nói là đa dạng bậc nhất thế giới nơi địa cầu, Hoa Phong đã khiến
Hổ Lâm Bình nhiều phen giận sôi.

- Tiểu oắt con! Đừng để rơi vào tay ta, đến lúc đó ngươi sẽ biết thế nào là

sống không bằng chết.

Hổ Lâm Bình trán nổi gân xanh, tức muốn thổ huyết, hận không thể một

đao đập chết Hoa Phong như đập con ruồi. Ban đầu hắn còn có chút đả kích
đối phương, nhưng càng về sau lại càng nổi điên. Hắn không giữ nổi một
chút bình tĩnh nào để khích tướng Hoa Phong, khi mà đối phương liên tục
cho ra đời những từ ngữ thô tục nhất mà có lẽ hắn chưa bao giờ nghe qua.
Với kinh nghiệm của một võ giả Luyện Mạch hậu kỳ, suốt bao nhiêu năm
lăn lộn hắn chưa từng gặp kẻ nào vô sỉ như vậy, nhìn Hoa Phong rất anh
tuấn, nhưng không ai nghĩ tới vẻ mặt anh tuấn lại che đậy bản tính vô sỉ đến
cực điểm.

Cuộc rượt đuổi dai dẳng suốt hai canh giờ, ngay khi vừa ra khỏi cánh

rừng, rốt cuộc tạm thời gián đoạn do Hoa Phong bất ngờ dừng lại.

- Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái gì là nhân ngoại hữu nhân, thiên

ngoại hữu thiên.

Thở ra ngụm trọc khí, sau đó hít mạnh một hơi thật sâu, Hoa Phong xoay

người, kiếm chỉ Hổ Lâm Bình trầm giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.