KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ
Tiêu Dương
Chương 37: Bà Bác Và Ông Cụ
Editor: ChieuNinh
Mùa đông trong động vẫn rất là ấm áp.
Lỗ Đạt Mã dùng da thú làm một cái rèm thật dầy, kín đáo chặt chẽ che
đậy cửa động, để tránh cho bị gió thổi vào, ở phía dưới chân rèm nàng còn
kẹp rất nhiều xương thú.
Gió Bắc bị ngăn cách ở bên ngoài, ánh sáng cũng vì vậy mà không thể
chiếu vào. Thật may là có chậu than mai rùa, không chỉ có thể sưởi ấm còn
có thể chiếu sáng.
Tuy vậy cũng có một khuyết điểm, rèm ngăn cản gió lạnh không vào
được, lại có chậu than, trong động này ấm áp, nhưng cũng không thông
thoáng. Bó củi cháy vang lên tiếng "đôm đốp", bên trong động khói mù
lượn lờ, giống như tới từ Tiên cảnh, sặc chết người rồi!
Để tránh trúng độc ô-xít-các-bon, Lỗ Đạt Mã không thể làm gì khác hơn
là ở phía trên tấm rèm mở ra một cái cửa sổ nhỏ hình vuông. Không khí
bên trong động có thể bay ra ngoài, mà gió lạnh ở phía ngoài cũng có thể
thổi vào. Chỉ là cũng may, không khí bên trong động thì ấm áp, nhẹ, bay
lên cao, mà không khí lạnh lẽo ở ngoài động đi vào thì nặng, chìm xuống
phía dưới, như vậy không khí ấm gặp phải không khí lạnh lẽo thì trung hòa,
cũng sẽ không cảm thấy quá lạnh.
Mặt trời xuống núi, Lỗ Đạt Mã liền lấy trứng dầu con rùa ra, gõ một cái
lổ nhỏ ở đỉnh trứng, lấy cây cỏ được hong khô sạch sẽ lột bỏ vỏ ngoài lấy