KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 176

"Dạ, ngươi biết không, ta ra đời ở vùng Tây Tạng, chỗ đó gọi Chu Khúc.

Khi đó mẹ đã lớn bụng còn không quên được khảo cổ, điều kiện gian khổ,
thời điểm ta sinh ra dáng vẻ cũng đen thùi lùi nhiều nếp nhăn dinh dưỡng
không đầy đủ. Sau đó bọn họ đặt tên ta gọi là ‘Đạt Mã’. Ngươi biết không?
‘Đạt Mã’ là một loại hoa rất đẹp, người dân địa phương lén gọi cô nương
xinh đẹp gọi là ‘Đạt Mã’. Bọn họ cũng hi vọng ta xinh đẹp mỹ lệ như loài
hoa Đạt Mã......"

Lỗ Đạt Mã nhìn đôi mắt màu tím sẫm của Dạ, chậm rãi nói, như đang

nhớ lại, nước mắt chảy ra từ trong đôi mắt hạnh to tròn.

Dạ lè lưỡi liếm đi nước mắt rơi trên gương mặt Lỗ Đạt Mã, nhẹ nhàng

phun ra một chữ: "Mẹ!"

"Đúng, mẹ! Mẹ! Mẹ của Dạ ở đâu?"

Lỗ Đạt Mã cũng học dáng vẻ trước kia của Dạ, cọ cọ cần cổ của hắn.

"Mẹ...... bác gái......"

Đêm đưa tay chỉ Lỗ Đạt Mã.

Lỗ Đạt Mã bừng tỉnh hiểu ra, đây là Dạ đang kêu tên của mình. Nàng vui

vẻ.

"Dạ, không phải ‘đại mụ’ là ‘Đạt Mã’! ‘Đạt Mã’!"

"Đại mụ?" (bác gái, bà bác. Phát âm giống như tên chị nữ chính)

"Đạt Mã!"

"Đại mụ?"

"Đạt Mã!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.