KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 114

Dạ vẫn kéo xuống một cái chân sau đưa cho nàng. Lỗ Đạt Mã cầm cốt

đao chẻ thành mấy miếng, bắt đầu xuyên qua gác lên giá nướng ở trên lửa.
Dời đến nơi này, khắp nơi là cây cối, Lỗ Đạt Mã lấy hai cành cây thô to vùi
vào trong đất, làm hai cái giá đơn giản, dễ dàng gác thịt ở nướng trên lửa,
không cần mình tốn sức nâng lên rồi.

Sau đó, đi tới, chỉ vào thịt còn dư lại ở trước mặt Dạ rồi chỉ chỉ đống lửa,

hỏi: "Muốn ta giúp ngươi không?"

Sau khi có kinh nghiệm lần trước trêu chọc làm Dạ nóng nảy rồi bị đụng

ngã, thì Lỗ Đạt Mã luôn luôn nhắc nhở mình đừng quên, trong xương của
Dạ là một con dã thú.

Cho nên, nàng muốn làm gì trước tiên cũng sẽ hỏi ý kiến của hắn.

Có lẽ Dạ hiểu được lời của nàng..., đẩy con mồi tới trước mặt nàng một

cái, liền "Ô" một tiếng rồi nằm xuống.

Lỗ Đạt Mã chia thịt trước mặt làm mấy miếng lớn, cắt xuống, xuyên

thành chuỗi giống nhau rồi gác ở trên lửa.

Chẳng được bao lâu, trong không khí bắt đầu tràn ngập mùi thơm thịt

nướng.

Mặc dù thịt con linh miêu này không có tươi non như thịt cự mãng, lại

thắng ở dai dai, mùi vị cũng tạm, không có mùi tanh gì. Chỉ là không có vị
mặn, khiến cho Lỗ Đạt Mã thấy thật đáng tiếc.

Ăn xong cơm tối, Lỗ Đạt Mã lấy chút than tro trộn vào chút đất, mài đi

vết máu và thịt vụn dính trên tấm da linh miêu, rồi vắt lên hong khô trên
cành cây thấp cách đó không xa. Ở trong mảnh rừng rậm này, chắc hẳn loại
đồ da lông này thì sẽ không có động vật nào tới trộm đâu, bởi vì tất cả bọn
nó đều có nha, trời sanh cha mẹ đã cho rồi, chỉ ngoại trừ Lỗ Đạt Mã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.