KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 145

Dạ nghiêng người ngồi dựa vào đại thụ, khép hờ con ngươi lười biếng

nhìn Lỗ Đạt Mã.

"Dạ! Dạ! Mau tới!"

Không biết Lỗ Đạt Mã phát hiện ra cái gì, hướng về phía Dạ ngoắc tay

hô to.

Trong nháy mắt mắt tím của Dạ mở to. Chỉ trong một hơi thở thì đã hóa

thân thành hắc báo nhảy vọt đến trước người Lỗ Đạt Mã. Hắn cho là Lỗ
Đạt Mã gặp phải kẻ địch, ách...... Không, là địch thú.

Từ lúc "Chuyện đổ máu" của Lỗ Đạt Mã lần trước, Dạ vẫn luôn cho rằng

nàng là bị thú đả thương.

Đi tới gần đó, mới phát hiện, Lỗ Đạt Mã chỉ vào chỗ sâu nhất trong giữa

dòng suối nhỏ cho hắn nhìn. Nơi đó nước có chút vẩn đục, cát đá bị quấy
lên, còn có từng chuỗi bọt nước lớn nhỏ bay lên mặt nước.

Dạ lặn người một cái chui xuống nước.

Bọt nước trong suối tăng lên mấy lần, Lỗ Đạt Mã liền thấy Dạ biến thành

hình người, ôm một con vật đen như mực đi lên. Cách rất gần mới nhìn rõ,
thì ra là một con rùa đen bự.

Ô Quy (rùa đen) có kích cỡ rất lớn, giống như một cái chậu giặt quần áo

cỡ lớn. Nhất định là rất nặng, Dạ ôm nó rõ ràng cũng có chút cố hết sức. Nó
không giống Ô Quy mà Lỗ Đạt Mã đã thấy là đầu đuôi tứ chi cũng rúc vào
mai như ở trái đất. Con này chỉ có cái đầu là có thể rụt về trong vỏ bọc, bốn
cái móng vuốt và một cái đuôi nhỏ tinh tế thì lại lộ ra toàn bộ ở bên ngoài.

Lỗ Đạt Mã đưa tay tóm lấy cái đuôi Ô Quy, vậy mà nó có thể phát ra

tiếng "Hừ hừ" giống như tiếng heo. Tâm tư chơi đùa lại nổi lên, lại đưa tay
đi kéo chân sau của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.