KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 170

Ngay đêm đó dùng phương pháp Lỗ Đạt Mã dạy hắn dấy lên đống lửa

thì bản thân hắn cũng có chút không tin. Hắn thận trọng trả mặt dây chuyền
thủy tinh lại cho Lỗ Đạt Mã, liền bắt đầu nhìn chằm chằm đôi bàn tay của
mình ngẩn người. Trong con ngươi màu tím sẫm lộ ra kinh ngạc, hóa ra là,
hắn cũng có thể sao?

Lỗ Đạt Mã lại bị cái dáng vẻ ngu ngơ kia lấy lòng rồi bật cười "Hì hì"

một tiếng.

Dạ nghe tiếng thì ngẩng đầu ngắm nhìn nàng, lại nhìn tay mình một chút,

quay sang Lỗ Đạt Mã vò đầu ngây ngô cười hai tiếng.

Qua ròng rã mười ngày, chân bị thương của Lỗ Đạt Mã còn chưa lành

hẳn. Nhiệt độ mỗi ngày lại mỗi khác, càng ngày càng lạnh.

Dạ cũng trở nên không quá giống như trước kia, con mồi bắt trở về đều

là loại có mỡ rất dầy mà trước kia hắn vô cùng không thích ăn. Đồng thời,
hắn cũng bắt đầu ăn cơm số lượng lớn, mặc dù mỗi ngày vẫn chỉ ăn một
bữa, mà lượng thức ăn lại có thể ăn gấp đôi trước kia, thậm chí nhiều hơn.
Hơn nữa hắn còn trông chừng Lỗ Đạt Mã, để cho nàng cũng ăn nhiều.

Lỗ Đạt Mã cảm thấy đây là Dạ đang trữ mỡ, cũng chính là chúng ta hay

nói "tích tụ mỡ". Xem ra sau đó không lâu thì mùa đông sẽ tới, thời gian
quá gấp, nàng không thể đợi thêm nữa, vì vậy chân khập khiễng lôi kéo Dạ
đi bắt dầu con rùa rồi.

Dạ bày tỏ hết sức không đồng ý, lại bị Lỗ Đạt Mã làm "Có thể có ý kiến,

xin giữ lại đó."

Vì vậy, Dạ cau mày, mang theo "Giữ nguyên ý kiến" đi theo Lỗ Đạt Mã

lên đường.

Đoạn đường này hết sức thuận lợi. Lỗ Đạt Mã và Dạ bắt ba con dầu con

rùa, lượm mười cái trứng dầu rùa, liền về nhà. Không phải dầu con rùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.