KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 185

Hôm nay Dạ trở về lại trễ hơn một chút so với bình thường, hơn nữa chỉ

mang một con thỏ trở về. Dĩ nhiên con thỏ này lớn hơn rất nhiều so với con
thỏ ở thế giới trước kia của Lỗ Đạt Mã, giống như một con heo con, nhưng
cũng chỉ đủ cho Dạ ăn no lửng bụng.

Dạ thu thập nó sạch sẽ, quen thuộc gác ở trên lửa nướng, sau đó đặt vào

trước mặt Lỗ Đạt Mã, nhìn nàng ăn.

Cái bộ dáng này của Dạ đã liên tục mấy ngày rồi. Khi Lỗ Đạt Mã bày tỏ

đã ăn no, hắn mới ăn cơm, ăn hết toàn bộ phần còn dư lại. Lỗ Đạt Mã rất
cảm động, ở thời điểm thức ăn khan hiếm, Dạ nghĩ đến trước hết không
phải là bản thân hắn, mà là nàng.

Mà vô luận như thế nào Lỗ Đạt Mã cũng không thể để cho Dạ đói bụng.

Mỗi ngày hắn đều phải đi ra ngoài săn bắt, bây giờ là mùa đông giá rét,
bụng rỗng thì làm sao có hơi sức. Vạn nhất cũng gặp phải mãnh thú ăn thịt,
không có thể lực thì làm sao ứng chiến? Nàng cũng không muốn Dạ trở
thành bữa ăn trên bàn của những dã thú khác. Dạ yêu thương nàng, nàng
cũng đau lòng Dạ như thế.

Lỗ Đạt Mã lấy ra một ít thịt khô dự trữ, đặt tới trên lửa nướng. Nàng nói

với Dạ, bắt đầu từ hôm nay, nàng muốn ăn những thứ này. Dạ cau mày,
cũng không đồng ý, những thịt khô này hắn từng ăn qua, rất khô, rất cứng,
không có mùi thơm của thịt, tóm lại rất khó nuốt vào. Hắn cường ngạnh bẻ
xuống một cái chân con thỏ đưa tới trước mặt Lỗ Đạt Mã, nhất định bắt
nàng ăn hết.

Lỗ Đạt Mã lắc đầu, lại đẩy chân thỏ trở về trước mặt Dạ.

"Dạ, ta ăn cái này, nướng một cái thì rất thơm, giống như thịt khô."

Dạ nhíu mày lại càng sâu, môi mỏng mím chặt, phun ra một chữ

"Không!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.