KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 230

Mấy ngày nay, Lỗ Đạt Mã cân nhắc đến mùa đông khá dài này không

biết đến bao giờ mới qua đi, vì tiết kiệm thức ăn, mỗi ngày cũng từ ba bữa
cơm đổi thành mỗi ngày hai bữa. Thật ra thì nàng cũng muốn giống như
Dạ, một ngày chỉ ăn một bữa, bất đắc dĩ Dạ không đồng ý, lúc chạng vạng,
Dạ nướng thịt xong đưa đến bên miệng nàng, nhìn chằm chằm buộc nàng
phải ăn.

Ở trong mắt Dạ, Lỗ Đạt Mã quá nhỏ bé, còn không có nặng bằng một

con thỏ nhỏ, không ăn thức ăn làm sao có thể chịu đựng qua mùa đông
khắc nghiệt này. ChieuNinh~dien~dan~lequydon

Nếu như Lỗ Đạt Mã biết nhất định sẽ lệ rơi đầy mặt, nơi này một con thỏ

cũng có chiều dài một mét có được không hả..., coi như là thỏ rất to lớn, rất
béo tốt, nhưng mà nói mình không có nặng bằng thỏ cũng quá khoa trương
rồi. Dù sao mình phải nặng hơn con thỏ mười cân.

Ngày hôm sao, trước khi Dạ đi ra ngoài săn bắt còn cố ý đánh thức Lỗ

Đạt Mã, nghiêm túc nói với nàng: "Không được ra ngoài!"

Lỗ Đạt Mã chuyển con ngươi gật đầu một cái. Đợi trời vừa sáng, nàng

nấu xong canh thịt làm mồi câu liền đi ra.

Gần trưa thì Dạ trở lại hơn nữa mang về một con dê sừng hươu. Lẽ ra

đây cũng là chuyện vui mừng, mà Dạ lại đen mặt nhìn Lỗ Đạt Mã. Ồm ồm
mà nói ra: "Không ngoan!"

Ặc......, Lỗ Đạt Mã cười lấy lòng nói: "Ta bảo đảm ngày mai không đi ra

ngoài. Hàaa...!"

Dạ chỉ liếc nàng một cái, không lên tiếng, nhận lấy chuỗi cá làm sạch

trong tay nàng gác ở trên lửa lật nướng. Nướng xong đều ném tất cả lại cho
Lỗ Đạt Mã, xốc rèm da thú đi vào trong "Phòng ngủ" nằm.

Dạ tức giận, không ngờ là rất tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.