"......" Nhất thời Lỗ Đạt Mã không có xoay chuyển kịp, bây giờ vấn đề
bọn họ thảo luận và thích có liên quan sao? Nàng nhìn vào tròng mắt của
Dạ, muốn từ trong mắt hắn nhìn ra suy nghĩ của hắn.
"Thích, Đạt Mã!"
Dạ nói rất nghiêm túc, con ngươi màu tím sẫm khóa khuôn mặt nhỏ nhắn
tinh sảo của Lỗ Đạt Mã lại thật chặt.
Trầm mặc......
Vẫn là trầm mặc......
Lỗ Đạt Mã cảm thấy nàng có chút hiểu ý tứ của Dạ.
Thích, Dạ chỉ là đơn thuần thích mình, không liên quan với chủng tộc,
không liên quan với tướng mạo, không liên quan với năng lực, chỉ là thích,
thích rất thuần túy và tinh khiết.
Đúng vậy, thích, mình cũng thích Dạ giống vậy, không phải sao? Cũng
đồng dạng không liên quan chủng tộc, không liên quan tướng mạo, chỉ dựa
vào cảm giác. Như vậy là đủ rồi, nàng vẫn còn đang rối rắm cái gì? Quản
nó là loại thích nào, vô luận là yêu người nhà, nghĩa đồng bạn, hay là tình
bầu bạn, vậy cũng không quan trọng, quan trọng là nàng thích, không phải
sao?
Đột nhiên Lỗ Đạt Mã cảm thấy trong lòng rộng mở thông suốt, nàng ôm
thật chặt eo gầy gò của Dạ, lớn tiếng nói: "Đúng, thích, thích Dạ!"
......
Giải quyết xong rối rắm trong lòng, tất cả hình như lại trở về quỹ đạo.
Lỗ Đạt Mã ghi vào lịch Man Hoang mùa xuân ngày thứ hai trăm sáu
mươi chín. Thời tiết càng ngày càng khô nóng, thậm chí Lỗ Đạt Mã cũng