KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 383

hoài nghi, thời tiết nơi này có phải đã âm thầm tiến vào mùa hè hay không.

Từ trận tuyết rơi dầy kéo dài khắp nơi vào mùa đông kia, bầu trời ngay

cả một giọt nước cũng chưa từng rớt xuống.

Lỗ Đạt Mã đang suy nghĩ, nếu không có trận tuyết kia toàn bộ tan rã sau

đó thấm vào ở bên trong mảnh đất này, cung cấp đầy đủ nước ngầm trong
thảm thực vật, những thứ cây này hoa này, nói không chừng đã sớm bị hạn
chết rồi. Nhưng khi nhìn đất đai dần dần khô nứt, ngay cả dòng suối nhỏ
trong thung lũng, nước chảy cũng càng ngày càng ít đi, giống như ở nơi
nào đó bị lắp một cái miệng cống, chặn lại dòng nước trong suối.
Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh Cái này làm Lỗ Đạt Mã rất lo âu, thức
ăn không có, rễ cỏ vỏ cây gì cũng có thể chấp nhận, nhưng nếu không có
nước, thật sự khó khăn rồi, nàng có nên để Dạ giúp đỡ đào một cái giếng
hay không? Giếng đào xong, nhưng mà muốn đào giếng có nước cũng quá
khó khăn, mình không biết khảo sát nguồn nước! Lỗ Đạt Mã rầu rĩ.

Trữ nước, Lỗ Đạt Mã không thể không nghĩ tới, nhưng dù sao đây cũng

là một biện pháp đần, hơn nữa vừa không trị được phần ngọn cũng không
trị được phần gốc, nhiều lắm là trì hoãn thời gian một chút nàng và Dạ bị
chết khát.

Thời gian lại qua hai mươi ngày nữa, dòng suối chỉ còn lại một mạch

nước nhỏ xuyên qua đá cuội ở dưới đáy, rất nhiều cá cũng bị hạn chết rồi.

Lỗ Đạt Mã đứng ở bên dòng suối mà sầu lo, cầm trong tay một cành cây

nhỏ đâm từng phát từng phát lên những con cá chết. Mà dáng vẻ của Dạ
cũng rất vui vẻ, nhặt hết cá lên bờ, cạo vảy cá và dọn dẹp nội tạng, sau đó
bắt đầu có thứ tự bôi muối lên trên người bọn nó. Đây là Lỗ Đạt Mã dạy
hắn ướp cá muối.

Lỗ Đạt Mã liếc mắt nhìn Dạ một cái, khẽ thở dài một hơi, thật là tuổi trẻ

không biết tư vị buồn lo! Dạ cũng không lo lắng không có nước thì phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.