KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 404

Ở trong thời tiết như thế này, cho dù là thức ăn được ướp qua gia vị,

cũng không thể giữ được quá lâu, cho nên bây giờ Lỗ Đạt Mã và Dạ, luôn
ướp gia vị con mồi mới mẻ mới bắt trở về, ăn những thức ăn được ướp
trước đó.

Cho dù như vậy, bọn họ cũng không thể dự trữ quá nhiều như mùa đông,

số lượng chỉ có bốn năm ngày.

Lúc Dạ trở lại, trong tay ôm một con thỏ. Lỗ Đạt Mã đưa tay muốn nhận

lấy, lại bị hắn tránh đi, ngược lại nghiêng vai lấy túi da thú vác trên người
xuống giao cho nàng.

Cái túi nặng nặng, căng phồng phình ra.

Lỗ Đạt Mã mở ra, liền nhìn thấy bên trong tất cả là "khoai tây" lớn nhỏ

tràn đầy. Thấy những thứ này, Lỗ Đạt Mã vui vẻ, thịt không thể để lâu,
nhưng khoai tây thì có thể. Tại sao mình không nghĩ tới đây? Nhất định là
đi theo Dạ ngày ngày ăn thịt, trong đầu chỉ chứa thịt. Về phần Dạ, sao động
vật ăn thịt lại như thế nào mà nghĩ được rồi đi tìm đây? Lỗ Đạt Mã nhìn
qua con thỏ xui xẻo kia, hiểu rồi, mười phần có chín phần là lương thực con
thỏ tồn trữ.

Vì vậy, nàng nói cho Dạ, nếu như thấy những thứ tròn trịa gì đó thì tận

lực mang nhiều trở về. Dạ rất nghe lời, gần như mỗi ngày đều có thể mang
về cho nàng một chút. Cứ như vậy, khoai tây ở để dành ở bên trong, từ từ
thì có một đống không nhỏ.

Lần này mưa lớn như thác đổ lại qua sáu bảy ngày, Lỗ Đạt Mã bị cảm

mạo vẫn không tốt lên, hơn nữa càng ngày càng lợi hại. Cái này làm Dạ rất
lo lắng, nhưng Lỗ Đạt Mã sợ lây cho hắn, không cho hắn nhích lại gần
mình trong vòng năm bước, ngủ cũng phân giường. Chỉ là, dường như ý
nghĩa phân giường không lớn, bởi vì mỗi ngày Lỗ Đạt Mã tỉnh lại, Dạ cũng
nằm ở bên cạnh nàng. Nhưng mà, hắn không có quấn nàng như bạch tuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.