Về … có thể ở trong thế giới này thấy một đồng loại của mình, Lỗ Đạt
Mã rất hưng phấn, nàng chưa kịp suy nghĩ nhiều liền muốn bò xuống vách
núi. Lại bị Dạ thay đổi thành mèo bự miệng ngậm áo khoác da thú.
"Dạ?"
Lỗ Đạt Mã quay đầu lại nhìn hắn, trong giọng nói có chút nóng nảy, nàng
muốn đi xuống dẫn người kia đi lên, nếu không trong bão tuyết này, dưới
hơn
hai
mươi
độ,
rất
nhanh
sẽ
bị
chết
rét.
ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d
Dạ "Ưmh lãi nhãi" lắc đầu một cái, kéo lấy nàng cũng trở về trong động.
"Dạ! Bên ngoài lạnh như vậy, hắn sẽ chết rét đấy!"
Lỗ Đạt Mã có chút nóng nảy.
Mà Dạ cũng không để ý tới nàng, thân thể cao lớn ngăn ở cửa động, làm
Lỗ Đạt Mã không cách nào đi ra ngoài. Hơn nữa vẫn hướng gầm thét về
phía người ở dưới như cũ, muốn đuổi hắn đi.
Chỉ là, Lỗ Đạt Mã cũng kỳ quái, phải nói, tiếng gầm gừ của Dạ là tương
đối có lực uy hiếp, ngay cả mình vừa nghe thấy cũng bị sợ tới mức phát
hoảng, tại sao người phía dưới kia không chạy? Bị dọa đến mềm chân, đi
không được?
Ừ, rất có thể.
Ngay khi Lỗ Đạt Mã đang không ngừng đoán, đột nhiên Dạ phi thân
nhảy xuống núi. Cửa không có bức tường người che đậy, Lỗ Đạt Mã lại
một lần nữa chạy tới trên bình đài nhìn xuống.
Ủa......
Người kia đâu?