Không biết vì sao, ở trong lòng của nàng, dù sao vẫn cho rằng Tiểu Hoa
là một con Tiểu Báo giống cái, có lẽ là bởi vì thời gian chung đụng không
đủ lâu, có lẽ là bởi vì phần lớn thời gian trong ngày Tiểu Hoa đều là lấy
hình thái Tiểu Báo lắc lư ở trước mắt của nàng.
Nhưng mà, đối với Dạ thì lại khác, dù lúc nào Dạ cũng biến thành Tiểu
Báo, Lỗ Đạt Mã vẫn như cũ cảm thấy hắn là một con người, một người đàn
ông, một nam nhân có thể để cho nàng dựa vào.
Cái này có phải cái gọi là "tình tiết chim non" hay không? Nàng xuyên
qua tới đây rồi, Dạ là "người" đầu tiên nàng nhìn thấy, là Dạ vẫn luôn cùng
với nàng, chăm sóc nàng, có thể nói sống nương tựa lẫn nhau cùng với
nàng.
Mùa xuân sau giữa trưa, mặt trời ấm áp cũng không quá mãnh liệt, Dạ đã
ăn cơm trưa miễn cưỡng lười biếng, áp hai bắp chân to nằm ở trên võng của
Lỗ Đạt Mã, nhàn nhã phơi tắm nắng.
Lỗ Đạt Mã liếc mắt nhìn Tiểu Hoa, lúc này nàng ấy hóa thân thành đại
miêu màu nâu nhạt lốm đốm, đang nằm sấp ở trên đệm da thú chợp mắt. Từ
lúc mùa xuân đến Tiểu Hoa tiến vào kỳ giao phối, bắt đầu đánh chủ ý lên
Dạ, Lỗ Đạt Mã liền đem Dạ trở thành cá nàng nuôi, thời khắc luôn sợ bị đại
miêu Tiểu Hoa ngậm trong mồm tha đi ăn.
Lỗ Đạt Mã suy nghĩ một chút, lúc này hai người bọn họ đều là thời điểm
ăn no muốn buồn ngủ, mình không nhìn hẳn là cũng sẽ không xảy ra chút
chuyện gì, liền xoay người đi đặc chế da thú góp nhặt cũng mấy ngày rồi.
Khi nàng trở lại lần nữa, lại thấy mỹ nhân báo Tiểu Hoa trần truồng đúng
như một cô gái dịu dàng đáng yêu, đè ở trên người Dạ.
Mà Dạ nằm ở trên cỏ, cái võng trên cây to bên cạnh vẫn còn đang thoáng
lung lay, nhìn một cái cũng biết thời điểm bọn hắn rớt từ phía trên xuống là
kịch liệt bực nào. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh