KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 580

Mà chân cẳng đám linh cẩu bắt đầu có chút luống cuống, theo khói dầy

đặc càng lúc càng lớn, bọn chúng như có dấu hiệu chạy trốn.

Mặc dù báo nhân cũng bị khói dầy đặc hù đến, vẫn bất chấp kiên trì như

cũ.

Lỗ Đạt Mã cảm thấy, nàng lại phát hiện một khuyết điểm của báo nhân,

ương bướng, không biết biến hóa. Cũng đã đến lúc này rồi, còn không mau
rút lui.

Ừ, Dạ cũng có cái tật xấu này, về sau nàng nhất định phải dạy hắn cái gì

gọi là: thức thời mới là trang tuấn kiệt.

Tình huống không ổn thì bỏ chạy nha, có cái gì mà mất mặt chứ, bảo vệ

tánh mạng mới quan trọng nhất, mặt mũi gì, có thể làm cơm ăn không?

Cuối cùng linh cẩu không có đương đầu lo lắng trong lòng, bỏ chạy.

Dạ muốn đuổi theo.

"Dạ! Trở lại!"

Nghe được tiếng kêu, Dạ nhìn linh cẩu chạy mất bóng một chút, trở lại

bên cạnh Lỗ Đạt Mã. Hắn không yên lòng bỏ một mình nàng ở chỗ này.

Lỗ Đạt Mã ôm cổ của hắn cọ xát, tỏ vẻ khen ngợi đối với hắn nghe lời.

Sau đó xoay trở hắn đi qua kiểm tra một phen, chỉ phát hiện một vài vết
thương nhỏ bị móng cào, không thấy vết thương lớn thì yên lòng.

Mới vừa rồi lúc ra cửa, tiểu báo nhân cũng muốn theo tới, kết quả để cho

nàng nhốt vào trong bồn tắm, vào lúc này nàng phải nhanh chóng trở về thả
tiểu tử ra.

Hơn nữa, vết thương của Dạ, tuy nhỏ, có thể đếm được không phải số ít,

dài dài ngắn ngắn cũng có mười vết thương, phải về nhà đi xử lý, bó thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.