KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 703

mà, ngươi không thể để cho nàng đói bụng, chỉ cần vừa đói bụng, thì nàng
có thể khóc đến trời đất mù mịt, giọng lớn có thể xốc nóc phòng. Trừ phi có
sữa chặn lấy cái miệng nhỏ nhắn của nàng.

Buổi tối ăn xong bữa cơm, Tuyết lưu luyến không rời nhìn hai mắt Hạ cô

nương, trở về chính địa bàn của hắn. Hắn rất ưa thích cục thịt nhỏ hồng hào
này.

Nghe người xưa thường nói "Ở cữ", Lỗ Đạt Mã cũng không hiểu, chỉ

biết là không thể tắm, không thể xuống đất, không thể đụng nước lạnh, tóm
lại chính là vùi ở trên giường nuôi con rùa.

Vốn là Lỗ Đạt Mã không tin, nhưng ở trên thế giới này, thân thể khỏe

mạnh là cực kỳ trọng yếu, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Lỗ Đạt Mã
quyết định, nàng vẫn nên nằm ở trên giường đủ ba mươi ngày thôi.

Giao cô nhóc Hạ cho cha nàng, Dạ.

Lỗ Đạt Mã nằm ở trên giường, mơ mơ màng màng ngủ, sanh con thật sự

là một công việc dùng thể lực, nàng đã ngủ một ngày một đêm, vẫn mệt
mỏi như thế.

Không biết ngủ bao lâu, trong lúc mông lung khi Lỗ Đạt Mã tỉnh lại,

phát hiện bên cạnh trống không, Dạ đi đâu?

Mở mắt tìm kiếm khắp mọi nơi, liền nhìn thấy, Dạ nằm ghé ở trên

giường gỗ nhỏ của Hạ cô nương, con ngươi màu tím sẫm không hề chớp
mắt nhìn chằm nàng chằm nhìn. Khóe môi dày hơi nhếch lên.

"Dạ?"

Lỗ Đạt Mã sợ thức tỉnh Hạ cô nương, nhẹ giọng kêu hắn.

"Đạt Mã, giống như ngươi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.