KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 81

Mà thân thể Lỗ Đạt Mã lại cứng còng cũng không nhúc nhích, không

biết bao nhiêu lần nàng nhắc nhở mình, phải luôn luôn nhớ rằng hắc báo là
mãnh thú, không phải là sủng vật của mình. Có lẽ nó sẽ không làm thương
tổn mình, nhưng, đó là lấy điều kiện tiên quyết là mình không có chọc giận
nó.

Lỗ Đạt Mã nằm thẳng tắp dưới đất, ngang hông còn có cái đuôi thật dài

của hắc báo quấn lên.

Nàng không ngủ được, ngắm nhìn bầu trời, không biết bầu trời ở đây và

thế giới trước kia của mình có phải cùng một cái hay không.

Cho dù là cùng một bầu trời sao, nơi này cũng trong veo hơn so với thế

giới trước kia.

Không có bụi mù đục ngầu ô nhiễm, không có khí thải công nghệ tràn

ngập bầu trời.

Không thể không nói, đây là một thế giới tinh khiết, ngay cả mãnh thú

như hắc báo cũng mang chút tư vị bình dị gần gũi, có lẽ là không có bị con
người tổn thương qua.

Ngôi sao trên trời thế mà lại lóe sáng rõ ràng như vậy, thật giống như

cách mình rất gần, gần gũi đến nỗi Lỗ Đạt Mã cảm thấy, chỉ cần mình đưa
tay thì chạm được.

Nền trời màu xanh đậm làm phông, một vì sao rơi xẹt qua, lại thêm một

vì sao rơi xẹt qua nữa, ba, năm...... Càng ngày càng nhiều, càng ngày càng
nhiều, là mưa sao băng!

Lỗ Đạt Mã mở to hai mắt, nhìn từng đường tia sáng chói mắt xẹt qua

phía chân trời mênh mông, rồi biến mất phía đường chân trời, lộng lẫy
thoáng qua rồi biến mất......

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.