KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 265

Tầng mây ngưng tụ trên đỉnh đầu vẫn chưa tan hết, lại có vô số nhân

ảnh, hoặc đang ngự phi kiếm, hoặc ngồi trên linh cầm, đuổi đến từ phía Bắc
Uyên.

Áp lực nặng nề bên trên Lâm Phương Sinh rốt cuộc cũng biến mất, cử

động thử chân tay, thấy xương cốt bị bóp nát giờ đã lành lại.

Y liền đứng dậy, lập tức thấy một bóng người lao đến, một lớp vải mềm

phủ lên bờ vai, che kín người y, lại ôm vào trong lòng. Lồng ngực người kia
ấm áp, chính là Hách Liên Vạn Thành. Một tay ôm lấy tiểu đồ đệ, một tay
giơ Kiếm Thần thương, quanh thân hàn ý tỏa ra thấu xương, mũi thương chỉ
thẳng vào người Công Dã Minh Kính.

Còn về Công Dã Minh Kính, tuy hắn bị thương nặng, nhưng tim lại đập

lọan nhịp, tựa như vừa mộng du.

Lập tức có đến mấy trăm thiết vệ của Khánh Long quốc quỳ xuống,

ngăn cản Hách Liên Vạn Thành, đồng thanh nói, “Thỉnh chưởng môn hạ
kiếm lưu tình!”

Người đứng đầu chính là Trần tướng quân, mà mấy trăm thiết vệ này

cũng chẳng phải đối thủ của Hách Liên Vạn Thành. Vậy mà ông lại đứng
chính giữa, can đảm đối mặt với Hóa Thần, không chút sợ hãi, cũng chẳng
lùi bước, chỉ quỳ sụp người xuống, đầu trán chạm đất, luôn miệng nói,
“Khẩn cầu tiên sư từ bi, lưu lại người dưới kiếm!”

Hách Liên Vạn Thành đứng lặng lại như tuyết sơn ngàn năm, nguy nga

băng hàn, xưa nay không thay đổi, hàn khí từ mũi thương tỏa ra không
ngừng.

Lâm Phương Sinh vừa định mở miệng đã bị sư tôn đè lại gáy, chôn y

vào trong ngực, rõ ràng là muốn y im lặng. Lâm Phương Sinh đành nhắm
chặt mắt, tựa vào lòng sư tôn, mặc người xử trí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.