KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 360

gìm chân lại, ngón tay giơlên, năm mươi tư thanh linh kiếm xoay chuyển,
bắn vèo ra đuổi theo Hàn lang rồi nhanh chóng đâm xuống.

Nền tuyết tung lên một đám như sương mù, đồng thời vang lên tiếng kêu

rên đau đớn của Hàn lang.

Đợi khi lớp màn sương màu trắng kia tan ra, mặt băng cứng rắn đã bị tạc

thành một cái hố lớn, đáy hố không thấy bóng dáng con sói đâu, chỉ thấy
một bóng người tại đó. Bàn tay chống lên mặt đất, tóc dài như tuyết rối
tung; thân ngườimạnh mẽ hệt như sắt, giữa khung cảnh tuyết trắng trông
mạnh đến kinh người. Toàn thân đầy vết thương do kiếm, vết máu loang lổ
uốn lượn theo vân da nhỏ tong tong từng giọt. Trời đất đều ngập tuyết trắng,
linh kiếm phân tán khắp trong đó, lấp lóe ánh sáng, duy độc có chỗ người
kia là đỏ tươi rất chói mắt.

Người nọ chậm rãi ngẩng đầu lên, là một nam tử còn trẻ tuổi, gió tuyết

cuốn tung mái tóc dài, lộ ra đôi mắt màu lam thẫm, đồng tử thu lại rất nhỏ
nên trông tầm mắt bén nhọn, thần sắc băng lãnh, hệt như một mãnh thúchờ
cắn người.

Dung nhan người đó lại rất mực phong thần tuấn lãng, như sao giáng

thế, mày kiếm mắt sáng, mũi cao, môi mỏng cằm nhọn, dường như đang cố
nén giận. Áp lực toàn thân người này như tản cả ra nền tuyết, cho thấy thực
lực của hắn ta cũng không yếu hơn Lâm Phương Sinh.

Lâm Phương Sinh thấy hắn nằm nghiêng người, đôi chân dài gấp lại, da

thịt sục sôi chờ phát động, biết rằng nếu người này mà bạo phát có thể xé
nát mình ra được.

Y tập trung đề phòng, lùi mấy bước vào trong động, lại niệm kiếm

quyết. Một người một yêu, một ngoài một trong giằng co không dứt.

Sau một lúc, bởi chung quy Lâm Phương Sinh vẫn đang bị thương, kiếm

trận dần ngưng trệ, đan điền đaunhức, kiếm ý toàn thân xuất hiện kẽ hở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.