không giảm đến mảy may, sắc bén mà cuồng khốc, tất cả đều tỏa ra từ thanh
niên dưới áo choàng.
Đến lại gần còn cách mấy bước mới thấy đám yêu thú mắt vàng kia là
một đám tuyết sài*; phần lớn đang ở cấp hai, cấp ba; lác đác vài con cấp
bốn. Đàn sói này rất đông, những đôi mắt như những đốm vàng lóe lên như
ngọc, chi chít đếm không xuể.
*Là một loài chó sói, tính rất dữ, khác với “lang” là giống của Viêm Dạ.
Thanh niên khiếm thị kia cao giọng quát, “Giếtđi!”
Sói trắngđương nhiên thét lên một tiếng rất dàiđáp lại. Nó không do dự
dù chỉ một chút, thân hình nhanh như điện, lao vào giữa bầy sài. Nếu có yêu
thú dám chặn đường, nó sẽ há miệng ra cắn; thanh niên sẽ dùng ba thanh
linh kiếm bảo hộ cho cả hai, ánh kim loại lóe lên, giết không do dự. Chỉ
chốc lát máu thịt bay đầy trời, tiếng thú rống từng hồi, náo động cả sơn cốc.
Mấy đợt máu tươi bắn vung lên cao, điểm xuyết những mảnh tiên diễm như
thể những đốm Đồ Mi*.
*Một loài cây bụi nhỏ có gai thuộc chi Mâm xôi của họ Hoa Hồng, hoa
màu trắng, quả tựa Mâm xôi.
Một người một lang đang đánh nhau cùng đàn thú kia đúng là Lâm
Phương Sinh và Viêm Dạ.
Viêm Dạ dùng răng nanh và móng vuốt, Lâm Phương Sinh thì dùng
kiếm chỉ huy Thiên Cương Địa Sát trận; chém chết từng lớp yêu thú chồm
lên; như thể xé bật ra từ giữa không trung một luồng sóng máu đỏ tươi, mở
ra một con đường thoát, để lại phía sau lưng xác chất rải rác tứ chi, vũng
máu loang lổ.
Yêu thú sài tuyết rống lên từng đợt chói tai, kẻ trước vừa ngã kẻ sau tiến
lên; tất thảy đều bị Lâm Phương Sinh chém làm đôi mảnh. Kiếm vực của y