KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 516

Hoàng Long thở dài, nhấc chiếc quạt hương bồ lên vỗ vỗ vai Lâm

Phương Sinh, lời nói thấm thía, “Nếu ngươi tâm tư chưa định, đạo tâm chưa
yên, vào Vô giới sẽ mất đi lực ngưng hợp, chỉ sợ sẽ tan biến ngay lập tức.
Mà Vô giới tức “vô tọa vô vật”, biến mất hoàntoàn. Cho nên khi tu phải thật
kiên quyết mới có thể bảo vệ đạo tâm.”

Lâm Phương Sinh từ từ nhắm mắt, nhìn vào đạo tâm mình.

Lại nghe Hoàng Long lắc đầu, “Lấy ý kiến lão phu thì thượng sách đều

thế cả. Đã có tình hữu duyên thì cần gì phải vứt bỏ để mà chịu tội. Huống
chi lấythể yêu lữ của ngươi thì mấy người trợ giúp song tu trăm lợi chứ
không hại. Mà cái việc sung sướng này thì mấy người chia sẻ cũng không
uổng dâm…”

Lâm Phương Sinh thấy từ ngữ ông ta càng khó chịu nổi thì xấu hổ vô

cùng, “Tiền bối đừng nói giỡn…”

Hoàng Long cười ha hả mấy tiếng, còn định nhiều lời nữa nhưng lại sửa

miệng, “Canh giờ không sớm, ngươi cứ cẩn thận mà nghĩ, quyết định thận
trọng. Nhưng chuyện về Vạn Kiếm môn kia, vạn vạn lần không được nhắc
tới trước mặt Quốc chủ. Ngươi đang ở giữa pháp trận trong kính, nếu không
phải tự mình tỉnh ngộ sẽ không cách nào thoát khỏi. Ta phải tìm chỗ
trống…”

Lâm Phương Sinh mở mắt, hóa ra Hách Liên Vạn Thành đã dậy rồi,

thấy y tỉnh thì nói, “Xuất phát ngay tức khắc.”

Mộng cảnh rõ ràng ngay trước mắt, từng câu từng chữ của Hoàng Long

vẫn còn ẩn ẩn trong đầu.

Lâm Phương Sinh gặp lại sư tôn càng thêm xấu hổ, đành im lặng đứng

dậy, cùng thay đồ với Hách Liên Vạn Thành, áo giáp lành lạnh khi đi vang
lên tiếnglách cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.