KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1066

Mùa này lá sen đã rụng, hồ nước bị đóng một lớp băng mỏng, nơi này đã

khôi phục hai màu đen trắng thuần túy, nên hồ nước trông khá tiêu điều,
những cành sen tơi tả ủ rũ, nhìn chẳng còn ra là lá sen, mà giống một thứ
quỷ vật hình thù kỳ quái gì đó.

"Không phải sợ."

Chu gia lão tổ đi thẳng về phía hồ nước, nhẹ giọng trấn an Đinh Ninh.

Lão bước vào hồ, một luồng mỏng Thiên Địa Nguyên Khí từ trong cơ

thể lão tràn ra, tạo thành một màng nước ngăn giữa lớp băng mỏng và lòng
bàn chân lão.

Màng nước ấy xuyên qua mặt băng, thấu xuống dưới.

Giữa hồ đột nhiên xuất hiện một con đường, nước và lá sen héo rũ bị

tách sang hai bên, lộ ra một lối đi, cuối lối đi là một cái thềm đá.

Hồ nước vốn đã lạnh, nhưng có luồng hàn ý còn lạnh hơn rất nhiều lần

tỏa ra từ thềm đá.

Hơi lạnh làm Đinh Ninh run run, hắn biết, thứ mình cần, hẳn là nằm ở

trong mật thất dưới đó.

Mùi bụi bặm xộc vào khoang mũi.

Chu gia lão tổ đi xuống thềm đá, vô cùng cảm khái.

Đã nhiều năm rồi lão không đi vào mật thất này, vì lão cảm giác được

mình không thể lĩnh ngộ gì thêm được nữa, thấy kho tàng trước mắt mà
không được tìm được cửa đi vào, sự thống khổ ấy rất khủng khiếp, tới mức
làm lão không muốn lại nhìn thấy món đồ ở trong này.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.