KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 107

ngươi khác hẳn, thoải mái phô trương. Giờ biết ta làm nghề không vốn vẫn
đủ can đảm đứng ở đây chờ, phải chăng cũng là đồng đạo trong nghề?

- Ta chẳng có chút hứng thú nào với hành vi chặn đường cướp của này. –

Gã trẻ tuổi xinh trai lắc đầu – Nhưng kẻ nào dám động đến bọn ta thì bọn ta
nhất định sẽ đánh trả, đây là nguyên tắc. Còn ngươi, biết sự tình không đơn
giản vẫn cố đuổi theo, quả nhiên can đảm, có thể coi là loại người không sợ
chết, đáng khen.

Người đàn ông cao gầy bật cười:

- Ta là loài giao long dưới nước, đâu phải loại tôm cá nhãi nhép nên tất

nhiên khác với những kẻ tầm thường. Đã bỏ công đuổi theo ít ra cũng phải
biết mình đuổi theo cái gì.

Giọng cười của y hết sức thản nhiên, lời nói hết sức ngông cuồng, nhưng

chỉ nháy mắt sau, khi còn chưa nói hết câu y đã dứt khoát quay phắt lại,
ném mạnh cây dù Hoàng Du vào thiếu niên mày rậm rồi cắm cổ chạy như
điên, tốc độ không khác nào một con tuấn mã.

- Ồ, cũng khá thông minh đấy, biết lấy lui làm tiến. – Gã trẻ tuổi xinh trai

nhìn theo người đàn ông đang điên cuồng bỏ chạy trong mưa rồi lắc đầu
than thở - Nhưng đã đến rồi thì chuyện được đi hay không đã không thuộc
quyền quyết định của ngươi nữa rồi.

Nói xong, gã nhẹ nhàng bảo thiếu niên mày rậm:

- Giết đi.

Khi hai chữ “giết đi” vừa thoát khỏi miệng thì cây dù Hoàng Du đã bắn

đến sát thiếu niên mày rậm, khoảng cách còn chưa được một thước.

Mép dù xoay tròn cắt nước mưa và không khí phát ra tiếng nổ cho thấy

sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong nó nhưng thiếu niên mày rậm vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.