Lão nhân lưng còng nổi giận, lạnh lùng: "Bạch Sơn Thủy, ngươi đừng có
láo xược, ta kính ngươi là nhân kiệt, chẳng lẽ ngươi thực nghĩ Ngư Thị
chúng ta sợ ngươi!"
"Các ngươi là người Tần, ta là người Ngụy, nguyên bản đã là địch nhân,
các ngươi kính ta, chính là bởi vì các ngươi sợ thực lực của ta. Về phần ta,
Đại Ngụy ta sở dĩ bị diệt quốc, chẳng lẽ không liên quan gì tới Thương gia
các ngươi? Nếu như không phải là Thương gia các ngươi làm ra biến pháp,
giúp cho Đại Tần quốc lực hưng thịnh, làm sao các ngươi có đủ lực tiêu
diệt Tam Triều? Nên ta chưa bao giờ có hảo cảm gì với Thương gia các
ngươi."
Bạch Sơn Thủy cười khẩy, nhìn lão nhân, lắc đầu: "Ngươi không phải là
đối thủ của ta, ngươi quá già. . . Ngay cả một kiếm của ta ngươi cũng
không thể nào đỡ nổi."