KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 127

"Cho dù không trở thành người tu hành được thì ít nhất cũng thạo được

một nghề, so với việc ngươi ở đây quét dọn quán rượu thì thú vị hơn
nhiều." Sư gia áo vàng nghiêm mặt nói.

Đề cập tới hai chữ "tu hành" đã là chuyện thuộc dạng cao cấp nhất ở Đại

Tần. Thế nhưng Đinh Trữ lại dứt khoát bưng lên tô mỳ, xoay người đi trở
về cửa hàng, chỉ bỏ lại một câu: "Ta đi rửa tô đây."

Sư gia áo vàng nao nao nhưng rồi chợt nghĩ ra, đối phương ngay cả

chuyện thu tô đều muốn để sau, nhìn rõ ràng rồi tính thì giờ nói chuyện
càng cao hơn nữa cũng chỉ là thừa.

Lão chợt cảm thấy cậu bé này càng thêm thú vị, kiến thức càng bất

phàm, vẻ khác thường trong mắt càng đậm.

. . .

"Ngay cả chuyện làm ăn của Lưỡng Tằng Lâu cũng bị chiếm, đã có

chuyện gì xảy ra? Cẩm Lâm Đường này là dạng gì mà ngay cả sư gia thu tô
cũng là người tu hành đạt cảnh giới thứ hai. Thực đúng là người đáng đến
không đến mà kẻ và chuyện không đáng tới lại xồng xộc tới."

Vị sư gia áo vàng này không biết rằng sau khi đi vào quán rượu, Đinh

Trữ đang nổi cáu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.