KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1278

"Thì ra là hoàng tử Phù Tô." Rốt cục Lệ Tây Tinh cũng nhớ ra người này

là ai, vẻ mặt hơi sợ, khom mình hành lễ.

Phù Tô gật đầu hoàn lễ, mỉm cười nói: "Nếu như ngươi không từ chối, ta

có thể gọi những đứa bạn thuở nhỏ kia cùng họp mặt."

Lệ Tây Tinh trầm ngâm một lát, lắc đầu, nói: "Đa tạ ý tốt của hoàng tử

Phù Tô, nhưng ngài nói không sai, con người ai cũng có sở trường riêng, có
một số người có sở thích kết bạn, có ít người lại không thích. Ta nghĩ là ta
thuộc về cái loại chiến tướng thích hợp xung phong liều chết trên chiến
trường, còn kết bạn với người khác thì luôn luôn không thể được, gặp gỡ
càng nhiều lại càng dễ dàng gây thù hằn."

Nghe được trong lời nói của đối phương rõ ràng có ý từ chối, Phù Tô

cũng không ép buộc, chỉ ôn hòa nói: "Ngươi vừa trở về, có thể còn có rất
nhiều chỗ không quen, hay là ngươi cứ chờ thêm một thời gian ngắn rồi
hãy tính, chỉ là tên thiếu niên ở ngõ Ngô Đồng Lạc này ..."

Hắn có chút do dự, nói: "Hắn có ơn rất lớn đối với ta, cho nên ta hy vọng

ngươi không nên đi gây chuyện với hắn."

Lệ Tây Tinh lại hơi khom người, nói: "Nếu là ý của ngài, cha ta cũng sẽ

không thể không nghe, trước khi Mân Sơn kiếm hội diễn ra, ta sẽ không
xuất hiện ở nơi này nữa. Nhưng theo ý của cha ta thì ta cũng sẽ tham gia
Mân Sơn kiếm hội, nếu như có dịp gặp lại trong Mân Sơn kiếm hội, ta sẽ
không nhường nhịn đâu."

Phù Tô cảm tạ mỉm cười, nói: "Nếu như trùng hợp gặp nhau, đều là nhân

tài trụ cột tương lai của triều đình ta, có thể hạ thủ lưu tình đương nhiên
cũng phải hạ thủ lưu tình."

Lệ Tây Tinh đáp vâng một tiếng, không nói thêm lời nào, chào từ biệt rồi

quay người bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.