KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1322

Nhưng hắn cũng biết sợ, nói nhỏ: "Ta không biết nhà có cho ta rời

Trường Lăng lên núi Lộc hay không nữa."

"Ngươi đợi ta."

Hắn lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Đinh Ninh nói: "Ta về hỏi ý kiến người

nhà, nếu họ đồng ý ta sẽ lập tức đi cùng với ngươi."

Đinh Ninh lại gật đầu.

Nhìn đôi mắt hết sức thành thật của Phù Tô, Đinh Ninh thật sự nghĩ

không ra, dạng người như Nguyên Võ hoàng đế hay Trịnh Tụ làm sao có
thể có người con trai khác hắn bọn họ như vậy.

***

Phù Tô về hỏi ý người nhà, hiển nhiên là chạy về thư phòng nữ chủ nhân

ở sâu trong hoàng cung.

Lúc này, trên tay hoàng hậu không phải những tia sáng huyền diệu lượn

lờ mà là những đốm lửa trắng nhạt như đến từ hư không, hơi tương tự
những tiểu yêu tinh đang vui mừng nhảy nhót vòng quanh một cái chuôi
tiểu kiếm nám đen như sắt vụn.

Phù văn trên chuôi kiếm trông như sắt vụn chậm rãi hấp thụ sức mạnh

của những đốm bạch hỏa, trong một không gian rất nhỏ nơi phù văn ấy bắt
đầu tản mát ánh sáng màu trắng, nhìn có vẻ những đốm gỉ sét trên chuôi
kiếm dần dần biến đổi thành bảo thạch.

"Chu gia lão tổ chưa chết... Trốn trong Mặc viên lâu như vậy, bây giờ lại

chui ra, không biết định làm gì..."

Nghe lời cung nữ trước mặt vừa bẩm báo, nàng lãnh đạm làu bàu trong

miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.