Nguyên Khí màu bạc trên người hắn gần như bị đánh nát bấy, phần bụng
chỗ bị thanh tiểu kiếm hình mũi khoan đánh trúng vang lên tiếng vải rách
và xương nứt vỡ.
Hắn không thể tiếp tục tiến lên được nữa, trên mặt đất tóe lên ba cuộn
sóng khí, thân hình hắn lùi lại hơn mười trượng.
Tiểu kiếm hình mũi khoan xuyên vào thịt mấy tấc, Nguyên Khí màu bạc
hoàn toàn biến mất, nhưng chỉ trong nháy mắt, trong người hắn lại tuôn ra
một luồng Chân Nguyên mênh mông, chảy vào trong Ngân La Sát Ban Chỉ.
Nguyên Khí bạc lại tỏa ra, bao trùm bàn tay của hắn, hắn đưa tay xuống,
nắm lấy thanh tiểu kiếm hình mũi khoan vẫn còn đang xoay tròn ở bụng.
Âm thanh ông ông vang lên trong không khí, bụng hắn phun ra một
chùm máu.
Tất cả thức niệm và nguyên khí bên trong phù văn của thanh tiểu kiếm
hình mũi khoan bị hắn bức hết ra, trong nháy mắt biến thành một vật chết.
Thằng bé suy sụp ngả ra nệm xe, Tu Hành Giả Đại Sở lạnh lùng ném
thanh tiểu kiếm.
Thanh tiểu kiếm bay vùn vụt, cắm vào ngực thằng bé.
Ngực thằng bé lõm xuống, máu văng tung tóe, chỗ lõm biến thành một lỗ
thủng to.
Nệm xe dưới lưng đứa bé bị sức mạnh cường đại chấn nát, nội tạng trong
người thằng bé cũng hoàn toàn biến mất, nó đã sắp chết đi, nhưng trong
tích tắc trước khi chết, nó cúi người nhìn cơ thể của mình, trên nét mặt
nghiêm nghị, ánh lên sự vui vẻ vì không làm nhục sứ mạng.