KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1641

Rồi vô số âm thanh vỡ vụn lại hội tụ lại, trở thành một tiếng nổ kinh

khủng.

Tất cả mọi người đều rung động khôn xiết.

Dọc theo vòng sóng bụi, thân núi đã tách ra làm hai đoạn, ngọn núi

không biết nặng bao nhiêu ngàn cân lăn xuống, phát ra một tiếng vang
khủng khiếp mà tất cả mọi người cả đời đều chưa từng nghe được.

Vét chém xẻ đôi thân núi trơn nhẵn như gương.

Ngọn núi kia vốn còn to hơn Lộc Sơn một chút, vậy mà bị một kiếm này

chém vào, từ mặt đất cho đến đỉnh núi đều trơn nhẵn.

Sóng bụi khổng lồ dâng lên.

Một ngọn gió lớn vọt tới từ phía sau, bị cản lại bởi thân núi tàn khuyết.

Quét xuyên qua làn bụi mù đang ngày càng mỏng manh, khai thông lại

tầm nhìn.

Đăng sau quả núi là một lòng sông bằng phẳng.

Xuyên qua lòng sông, có thể đánh nước Sở, cũng có thể công nước Yến,

hoặc đánh tới nước Tề.

Trường kiếm màu vàng nhạt trong tay Nguyên Vũ Hoàng Đế đã biến

mất.

Hắn nhìn Yến Anh đang cúi đầu, lại nhìn vẻ rung động khó tả của tất cả

mọi người, rồi nhìn ngọn núi đã bị hắn một kiếm xẻ đôi, nói : " Quả nhân
muốn ngọn núi kia."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.