KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1755

"Trận chiến tại Ngư Thị khi ấy, Triệu Tứ đã bị mất kiếm Bản Mệnh, ta

thì Nguyên Khí tổn thương nghiêm trọng, Nguyên Vũ giải quyết xong mối
họa Trường Lăng, yên tâm tới Lộc Sơn. Kế đó, hắn một kiếm chém phăng
ngọn núi, đồng thời cũng chém phăng lòng tự tin của rất nhiều người."
Bạch Sơn Thủy khoan thai xoay người lại, nhìn Lý Vân Duệ: "Lúc trước ta
cứ lưỡng lự quanh quẩn mãi trên dòng Vị Hà, nhìn Trường Lăng gần ngay
trước mắt, nghĩ xem liệu có còn cần phải đi vào trong đó nữa hay không,
rồi lại nghĩ cho dù có được vài thứ mình muốn thì vẫn không thể nào là đối
thủ của Nguyên Vũ Hoàng Đế."

"Nếu đã đồng ý cho ngươi đi theo, ta sẽ không có ý định che giấu thân

thế của mình. Ta là ai thì không khó đoán, người khó đoán chính là ngươi."
Sau khi dừng lại một chút, Bạch Sơn Thủy nói tiếp bằng giọng đều đều:
"Tu vi ngươi đã là Lục Cảnh đỉnh phong, bước vào Thất Cảnh chắc chắn là
chuyện sớm hay muộn. Nhưng ngươi lại âm thầm phóng thích Chân
Nguyên khiến cho toàn bộ dòng sông sôi sục, giống như đã biến cả một con
sông thành một Phù Khí, nên mới bị ta cảm nhận được. Mẫu người giống
như ngươi, mỗi vương triều có được mấy kẻ? Nhưng mà ngươi, một mẫu
người như vậy lại thản nhiên chịu chết vì thiếu niên quán rượu đó. Theo
đánh giá của ta, người thiếu niên quán rượu đó đã lập tức biến thành người
tiềm tàng có năng lực vô hạn. Ngươi cùng với người thiếu niên quán rượu
đã trở thành chìa khóa để ta một lần nữa mở ra cánh cửa để vào Trường
Lăng. Nếu xét trên một vài khía cạnh đó, lẽ ra ta phải là người cám ơn
trước."

Lý Vân Duệ nhìn nàng, sâu thẳm trong đôi mắt lại thoáng hiện lên niềm

thống khổ.

"Trong lúc hôn mê, ta đã nói những gì?" Gã do dự một thoáng rồi hỏi.

"Ngươi chỉ gọi tên hắn mấy lần mà thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.