KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1756

Bạch Sơn Thủy nhìn gã bằng đôi mắt mang vẻ chế giễu, nói: "Nhưng

mà, một kẻ giống như ngươi vậy, chắc hẳn phải coi việc này quan trọng
hơn cả tính mạng mình, cho nên kể cả lúc hôn mê vẫn còn tự nhắc nhở
chính mình không được quên."

Lý Vân Duệ nín lặng không nói.

"Ngươi tên là gì?" Bạch Sơn Thủy lạnh nhạt hỏi.

Mi tâm Lý Vân Duệ hơi giần giật, nhưng gã vẫn tiếp tục giữ im lặng.

Thần thái Bạch Sơn Thủy Thần vẫn thản nhiên như cũ, nhưng giọng nói

đột nhiên trở nên hết sức áp bức: "Ngươi phải nói cho ta biết."

Lý Vân Duệ cúi đầu. Hai tay run run, nhưng gã vẫn không hề mở miệng.

"Tên thiếu niên quán rượu kia rất thú vị! Vừa rồi khi nhìn hắn, ta đã hạ

quyết định." Bạch Sơn Thủy mím môi, nở một nụ cười ma mị: "Ngươi
không nói cho ta biết. . . Ta sẽ lập tức đi giết hắn."

Lý Vân Duệ ngẩng phắt đầu lên, sâu trong đôi con ngươi lập tức bùng

lên ngọn lửa âm u khác thường.

"Đừng có nói sống chết vớ vẩn gì đó với ta!" Môi Bạch Sơn Thủy vểnh

lên, giống như đã nhìn thấu suy nghĩ suy nghĩ trong đầu lúc này của gã vậy,
nàng nói bằng giọng mang hàm ý châm chọc: "Có lẽ ngươi thừa hiểu,
người giống như ta vậy sẽ hoàn toàn không thèm để ý đến sống chết. Cho
dù nếu ra tay ở chỗ này, ta nhất định sẽ phải chết, nhưng ta vẫn cứ ra tay.
Hơn nữa, tuy rằng ta tổn thương Nguyên Khí nghiêm trọng, nhưng lúc này
vẫn mạnh hơn so với ngươi một cấp. Cho nên, ngươi mới chỉ bám riết theo
ta, mà không thẳng tay giết chết ta."

"So với hạng người đại nghịch như ta, ngươi quá mức do dự. Giờ ta đã

nhìn thấy gã thiếu niên này, ngươi đã không còn cơ hội cự tuyệt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.