KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1764

Gió buổi sớm vẫn mang theo hơi lạnh, xung quanh Mặc Viên Chu gia

trước kia luôn yên tĩnh thì nay lại ầm ĩ như cái chợ, náo nhiệt khác thường.

Gần chỗ một bức tường cao bị phá bỏ, ít nhất có năm sáu toán thợ đang

làm việc hối hả. Trong khi đó, các gia đình trước kia cư trú ở Ngô Đồng
Lạc thì giờ đang chuyển đồ đạc vào trong Mặc Viên. Một vài bộ quần áo
nằm dưới đáy hòm một thời gian rất dài nay mới thấy ánh sáng mặt trời,
được phơi phóng khắp nơi trong nội viên. Không ít láng giềng, sau khi hân
hoan túm tụm bên ngoài căn phòng mà mình đã chọn, bỗng chợt cau mày
tính toán xem cần phải mua thêm những gì. Căn phòng đẹp đẽ như thế có
nên mua thêm bếp lò cho vào trong phòng hay không, những chiếc chăn
đệm chằng chịt miếng vá đặt lên cái giường lớn được chạm trổ tinh xảo kia
có phải là quá mức khập khễnh không tương xứng hay không.

Vài gia đình láng giềng ở phố kế bên tò mờ chạy tới xem, ngưỡng mộ

bàn tán về việc ngày trước khu Mặc Viên này cao thâm khó tiếp cận tới cỡ
nào. Đồng thời, họ cũng hảo tâm chỉ cho biết khu chợ gần đây nhất, giếng
nước có thể vo gạo rửa rau được gần đây nhất ở chỗ nào, hồ nước nằm ở
nơi đâu,. . .

-----

"Ngày trước Mặc Viên Chu gia cao thâm tĩnh lặng biết bao, có gọi là

Kiếm Viện tu hành cũng không ngoa. Vị thiếu niên quán rượu kia chưa tới
được mấy ngày, đã thẳng tay biến nơi đó thành một cái chợ, thật sự là một
trò đùa quá lố."

Trong một gian nhã thất trên tầng hai của một quán trà cách đó không xa,

một người đàn ông trung niên mặc áo trắng nói bằng giọng mang hàm ý
chế giễu: "Có lẽ Trịnh Tụ tuyệt đối không tài nào nghĩ ra, vị thiếu niên
quán rượu này lại dùng cái trò này để biển hiện sự bất mãn của mình."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.