KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1813

Nguyên Vũ Hoàng Đế cầm một cái chuông vàng trong tay, tự tin tiêu sái

mà đi về phía trước của Tế Thiên Đài.

Phù Tô khoác trên người trang phục lộng lẫy đang ở phía sau hắn một

trượng, sau lưng Phù Tô là mấy tên Tu Hành Giả mặc áo xanh.

Khi bóng hình màu vàng sáng kia vừa xuất hiện trong tầm mắt, tất cả các

thí sinh đang đứng trên sơn đạo liền cảm thấy cảm giác cay mắt lúc trước
đã không còn, tựa như có một khí tức nhu hòa dị thường tạo thành một cái
ô khổng lồ vô hình che chắn đi toàn bộ Kiếm Ý của ngọn núi Mân Sơn.

Cảm giác khi tự mình thấy được cảnh giới của thân ảnh màu vàng kia

khiến cho phần lớn thí sinh đều kích động, sùng bái đến cực điểm, từng
tràng hô vạn tuế vang lên.

Thân ảnh màu vàng sáng trên Tế Thiên Đài kia cũng không ngăn cản

những tiếng hô đó, hắn bắt đầu đọc văn tế trời, thậm chí ngữ điệu vẫn giống
hệt như lúc bình thường nói chuyện, không hề cải biến.

Nhưng những âm thanh trong núi lại không thể nào lấn át được thanh âm

của hắn.

Từng tiếng một phát ra từ miệng hắn đều được khuếch trương, truyền rõ

ràng vào tai của mỗi người.

Ngay khi hắn nói tiếng đầu tiên, ánh mặt trời tựa hồ như càng trở nên

chói mắt.

Mỗi người đều được bao bọc bởi một tầng ánh sáng vàng rực.

Nhưng chính lúc này, thần quang trong mắt Tiết Vong Hư lại biến mất.

Lão không thể nghe được bài văn tế trời của Nguyên Vũ Hoàng Đế.

Vào lúc này, lão đã bình thản qua đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.