KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1933

Nhưng đúng lúc đó, Cảnh Nhận lại khiêm tốn nói rõ: “ Bởi vì đây là quy

tắc của kiếm hội… Vốn dĩ ta không cần phải nói rõ thế này, bởi vì ta cho
rằng mình hạ độc tu hành giả dưới Thất cảnh thì họ căn bản không thể nào
nhận ra, ta cũng vô cùng tự tin vào hương vị cũng như cách phối hợp đồ ăn
của mình, nhưng ta thật không ngờ là có người nhịn đói cả một ngày một
đêm mà vẫn còn không muốn ăn đồ ăn của ta làm.”

Nói xong những lời này, gã lại lắc đầu, có chút rầu rĩ than: “ Đây rốt

cuộc là đạo lý gì chứ!”

Đám người Tạ Trường Thắng im lặng.

Bọn họ đều cảm thấy Cảnh Nhận nói những lời này hẳn là để thuyết

phục bọn họ, bởi vì hạ độc là quy tắc của kiếm hội… Để cho bọn họ trúng
độc? Đây là loại đạo lý gì?

“Đây không phải thuốc độc bình thường.”

Cảnh Nhận nhìn lướt qua tất cả mọi người rồi chậm rãi giải thích: “ Đây

là Thất Diệp Tán, một loại độc của Đại Ngụy ngày xưa. Thất Diệp Tán có
dược lực rất kỳ lạ, sau khi tu hành giả bình thường trúng độc thì căn bản
không có bất cứ phản ứng gì, nhưng khi động thủ với người khác làm Chân
Nguyên vận chuyển kịch liệt lên thì dược lực của Thất Diệp Tán sẽ ảnh
hưởng đến khí huyết và nội tạng trong cơ thể, không chỉ làm cho người ta
có cảm giác thống khổ vô cùng mà còn có thể làm mất đi nhiều chức năng
trong cơ thể, giống như là chính thức bị trúng phải một loại kịch độc khác
hoặc là bị trọng thương vậy. Cho nên Thất Diệp Tán này còn có một biệt
danh khác là Thất Thành Tán, ý nói khi trúng loại độc này thì tu hành giả
chỉ có thể sử dụng tối đa bảy phần lực lượng của bản thân để ra tay, nếu
dùng quá số đó thì thân thể liền không chịu nổi.

“Đây là loại đạo lý gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.