KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 2064

Trên sườn núi, trong mắt của những sư trưỏng của các nơi tu hành,

Trương Nghi, Đinh Ninh và Thẩm Dịch - ba thí sinh và cũng là ba gã đệ tử
thân truyền của Tiết Vong Hư này, kẻ thì đã ngã xuống, người thì vẫn đang
khốn khổ cầu sinh, kẻ khác lại đã vượt qua khảo thí, bình tĩnh đi về phía
cửa ra, nhưng bất kể là kẻ đã ngã xuống hay còn tiếp tục tiến lên đều làm
cho đa số người trong bọn họ kính trọng và cảm khái, thậm chí còn ghen
ghét.

***

Biển bụi gai đỏ thẫm này luôn luôn yên tĩnh bởi vì không gian ở đây đã

bị nguyên khí của một pháp trận đặc biệt chia cắt, tại mỗi khu vực có kích
thước khoảng hơn trăm trượng không khí và ánh sáng đều vặn vẹo kỳ dị
khiến cho những luồng khí lưu và cả âm thanh bị truyền đi theo những
phương hướng đặc biệt, thêm vào đó các luồng nguyên khí giao hòa và va
chạm với nhau còn sinh ra những tia sáng kỳ diệu, khiến cho vùng bình
nguyên tận sâu trong lòng núi, nơi không bao giờ nhìn thấy mặt trời này lại
như được ánh nắng ấm áp bao trùm.

Chỉ là Đinh Ninh luôn luôn tính toán được thời gian trôi qua cực kỳ

chuẩn xác nên hắn biết rõ rằng phía bên ngoài hiện giờ đã là đêm khuya.

Có lẽ cũng bởi vì phía bên ngoài đã là đêm khuya cho nên khi hắn mệt

mỏi đi đến cung điện màu xanh được Thanh Diệu Ngâm chỉ dẫn khi trước
và mở cánh cửa ra, những luồng gió lạnh liền thổi đến khiến cho một kẻ
khắp người đang đầy mồ hôi như hắn rét run.

Ở cửa điện có một gã nam tử.

Gã nam tử này cũng mặc bào phục màu thanh ngọc đại diện cho thân

phận tu hành giả của Mân Sơn Kiếm Tông, khuôn mặt vô cùng thanh tú và
ôn hòa. Trong tay gã có một cuốn sách bằng thẻ tre, trên người lại không hề
mang bội kiếm, cũng không hề phát ra Kiếm ý sắc bén, khiến cho người ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.