ngay tại nơi này, hắn tất nhiên sẽ không tốn sức ngồi tưởng tượng đến
những tình huống đáng sợ.
Nhìn Trương Nghi đã tỉnh dậy và tiếp tục đi về phía trước, Đạm Thai
Quan Kiếm lúc này đã trở lại bên cạnh Tịnh Lưu Ly liền không nhịn được
mà khẽ nói:
“Chỉ ngủ có hai canh giờ mà khiến cho đánh giá của rất nhiều người về
hắn đã thay đổi triệt để.” Tịnh Lưu Ly lãnh đạm quay đầu lại nhìn Đạm
Thai Quan Kiếm, nàng hiểu rõ Đạm Thai Quan Kiếm cũng bắt đầu tán
thưởng Trương Nghi, nếu không thì hiện tại hắn đã không nhiều lời như
vậy.
Đạm Thai Quan Kiếm lại không nói gì nữa.
Lông mày hắn khẽ nhăn lại, ánh mắt bình tĩnh nhìn vào Trương Nghi ở
phía trước.
***
Trương Nghi đang vung kiếm không ngơi tay thì bỗng nhiên dừng lại.
Tay của hắn ngừng lại trước người nhưng nhiệt khí phát ra từ thanh
trường kiếm của Kiếm Lô lại rung động ù ù, không ngừng thổi những sợi
tóc của hắn bay phất phơ ra phía sau.
Đồng tử của hắn hơi co lại.
Khóm gai ở trước mặt hắn có màu đỏ tươi khác thường, hắn ngửi được
mùi máu tanh mờ nhạt.
Hắn có thể khẳng định đây là máu tươi của tu hành giả, hơn nữa số máu
này chỉ mới nhuộm đỏ những cành gai này cách đây không lâu, đến giờ vẫn
chưa hoàn toàn đông lại.