KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 2617

- Đây chắc là chiếc xe ngựa làm từ gỗ Đàn Hương tím của phủ Ly Lăng

Quân, không ngờ lại bị ngươi lấy đi, đường đường là Ti Thủ Thần Đô Giám
mà cũng ưa thích vật tầm thường như vậy?

- Vật tầm thường hay không ta không nghĩ đến, chỉ là do thích mùi của

bản thân loại gỗ này.

Thanh âm bình thản từ cánh cửa khép hờ truyền ra, dường như có chút

trống rỗng.

- Bỏ qua hình dạng và cấu tạo đẹp đẽ bề ngoài, chỉ xét về mùi thì đúng là

khó có loại gỗ nào bằng gỗ Tử Đàn, cũng coi như tạm chấp nhận được.

Dạ Sách Lãnh từ từ quay người, không hề có ý định bước tới, chỉ nhìn

đám bụi nhỏ xíu đang bồng bềnh trôi nổi dưới ánh sáng trong căn phòng
khép hờ kia, lãnh đạm nói:

- Có điều, người khác có lẽ không biết tu vi phi kiếm của ngươi, nhưng

ta sao lại không biết? Ta không muốn Bạch Sơn Thủy chết thì còn có lý do,
nhưng ngươi thì vì cái gì?

Người bên trong cánh cửa hơi trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Chẳng lẽ ngươi thật sự không biết.

Dạ Sách Lãnh đáp:

- Ta thật sự không biết.

- Có mới nới cũ.

Người bên trong lại trầm mặc rồi tiếp:

- Nhưng ta làm vậy cũng không phải vì bản thân mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.