Nụ cười nhạo đông cứng trên mặt Cố Tích Xuân, ngón tay của hắn cũng
cứng đờ.
Một sự khiếp sợ xuất hiện trong lòng hắn, ngập tràn trong óc hắn.
"Đấy là thật?"
Tạ Trường Thắng kêu to, phá vỡ sự tĩnh mịch. Khuông mặt hắn đầy cảm
xúc phức tạp, như một bức tranh bị người ta vẽ vào đủ loại sắc thái.
Hướng Mạc lại gật đầu.
Đến lúc này hắn mới có thể nói được nguyên câu, hắn khó nhọc nói: "
Bạch Dương Động vừa mới truyền tới tin tức. . . Đinh Trữ đã phá cảnh
thành công, đã đến Luyện Khí Cảnh."
Sắc mặt Cố Tích Xuân trắng bệch, ngón tay cứng đờ lắc lư.
Hắn không cần phải đi yêu cầu xác nhận nữa, vì một tin tức quá mức
đáng sợ như thế, trước khi tuyên bố, chắc chắn Hướng Mạc đã kiểm tra cẩn
thận.
Song không ai để ý tới hắn.
Ánh mắt mọi người đều đang nhìn vào Tạ Nhu.
Ai cũng muốn biết cô sẽ nói gì.
Mặt Tạ Nhu trắng bệch, lông mi và khóe miệng không ngừng run rẩy.
Người tỷ tỷ nghiêm khắc bá đạo, đột ngột biến thành một cô gái mềm
yếu đáng thương.
Nam Cung Thải Thục cảm thấy vô cùng khoái chí.
Cô rất muốn cất tiếng cười to.