KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 762

Nhưng y cũng nhìn ra được, tên thiếu niên Trường Lăng gầy gò kia còn

chưa đạt tới Chân Nguyên cảnh.

Dù có cái gì đặc dị, dù Phong Thanh Hàm có thật sự thua, thì cũng chỉ là

thắng bại giữa con nít với nhau, chẳng qua là tiểu hài tử ở giữa thắng bại. . .
cái này có vẻ là giải pháp hay nhất.

Thậm chí trong đáy lòng, y còn nữa phần khen ngợi thằng cháu yêu.

So với ba con trai bình thường, đứa cháu này, quả thực là bất phàm.

"Tiết Vong Hư, cứ để trưởng tôn của ta với đệ tử của ngươi đấu một trận,

nếu đệ tử của ngươi thắng, ta lập tức đưa Định Nhan Châu cho ngươi.
Nhưng phải nói cho rõ, Định Nhan Châu này là bảo vật trong di tích cổ
tông môn ngày xưa, ta thắng được trong tay sư huynh ngươi, chứ không
phải là là vật sở hữu riêng của Bạch Dương Động các ngươi." Phong Thiên
Trạc nói xong, hơi ngoái sau lưng quát một tiếng, "Lệ Châu, đưa hạt châu
kia ra đây." Một cô gái diễm lệ bước nhanh tới, gỡ hạt châu đeo trên cổ,
đưa cho Phong Thiên Trạc.

Viên châu màu trắng tinh, to cỡ quả nhãn, lấp lóe tỏa ra vầng sáng nhàn

nhạt rất có quy luật như đang hít thở.

Nhìn hạt châu này, Phong Thanh Hàm cười, cười híp cả mắt.

Hắn xoay người, nhìn Đinh Ninh vẫn luôn đứng sau lưng Tiết Vong Hư,

cười nhạo: "Đừng có trốn mãi sau lưng người khác thế. Thắng được ta, hạt
châu này giao cho Bạch Dương Động các ngươi."

Đám quý nhân hả hê nhìn Tiết Vong Hư và Đinh Ninh, đều cảm thấy lần

này Tiết Vong Hư và Đinh Ninh làm cho dữ làm chi, bây giờ có muốn
xuống đài cũng không được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.