KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 800

Đinh Ninh im lặng đi theo ông.

Đi qua hơn mười con phố, mấy bờ ruộng dọc ngang, Tiết Vong Hư dừng

lại ở một mô đất.

Phía trước mô đất, có một cái ao nhỏ.

Bên hông mô đất, có một mộ phần.

Đinh Ninh đã bắt đầu hiểu ra.

Gò má Tiết Vong Hư ửng đỏ hơn bình thường, nhưng nét mặt rất an bình.

"Đây chính là người ta yêu nhất. Hồi đó ta còn trẻ, chưa kịp mở miệng,

cô ấy đã có người ngưỡng mộ trong lòng. Lúc đó ta với sư huynh chỉ lo tu
hành, bỏ lỡ rất nhiều thời gian. Nếu cho ta được chọn lại, có lẽ ta cũng
không nói gì, vì cô ấy tuy chỉ gả cho một thương nhân bình thường, nhưng
cả đời sống rất hạnh phúc vui vẻ, còn ta lại không có khả năng làm cho cô
ấy sống vui vẻ."

Tiết Vong Hư cười rộ lên, quay sang nhìn Đinh Ninh: "Con ba ba kia, hồi

còn trẻ, lúc nhìn ngắm nó trong ao, ta đã nghĩ không biết ăn thịt nó hương
vị sẽ như thế nào, nhưng vì nó là vật người ta phóng sinh, nên không dám
bắt trộm ra ăn."

"Hồi đó còn trẻ, trong đầu nghĩ ra rất nhiều ý tưởng, lúc đó thấy rất vui

vẻ, nhưng bây giờ già quá rồi, rất nhiều người và rất nhiều thứ sớm đã
không còn nữa, dù có nghĩ tới cũng không còn thấy tiếc nuối, làm hết
những việc trước kia muốn làm, nhưng chẳng còn mấy chuyện còn nữa thể
làm được, chỉ còn con ba ba già là vẫn còn, nhưng sang ngày mai cũng sẽ
không còn nữa."

"Bây giờ nghĩ lại, Trường Lăng bây giờ cũng chẳng khác gì cái ao phóng

sinh đó, còn ta chính là con ba ba già, bị nhốt trong ao, sống cũng không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.