KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 982

kiếm thí luyện đã cho thấy có bản lĩnh trào phúng, lúc này khả năng ấy
càng thêm phát triển, như muốn chảy ra khỏi mặt: "Bọn ta đâu phải là
người đầu tiên tới đây, lúc chúng ta tới đã có mấy người tới trước, ta với
bọn họ thương lượng, trả cho mỗi người nghìn đồng vàng, họ mới nhượng
lại cho ta chỗ này, bây giờ bằng hữu của ta đã tới, người này còn già hơn cả
thái công của các ngươi, các ngươi còn nhỏ hơn cả người nhỏ tuổi nhất
trong đám bọn ta, mà ngay từ câu đầu tiên các ngươi đã vô lễ như thế,
muốn chúng ta nhường chỗ cho các ngươi? Sư trưởng các ngươi và cha mẹ
các ngươi rút cuộc là ai, ngay cả đạo lý làm người cũng không dạy cho các
ngươi hay sao?"

Ba tên thiếu niên kiêu căng bị nói đến mức mặt tái đi, một hồi đỏ một hồi

xanh.

Không tìm ra được ý nào để cãi lại, một tên trong bọn thẹn quá hoá giận:

"Quả thực là nói bậy nói bạ, mỗi người trả cho nghìn vàng để mua chỗ,
ngươi nghĩ bọn ta là con nít ba tuổi chắc, nói cái gì cũng tin?"

"Đối với các ngươi, đây là chuyện không thể nào làm được, nhưng đối

với Môn Quan Trung Tạ gia nhà ta, tiện tay cho nghìn vàng tính là cái gì?"
Tạ Trường Thắng cười: "Ta mười tuổi đã dùng tiền mừng tuổi của ta để
mua sản nghiệp, bây giờ tiền thuê đất một năm cũng đủ cho ta ăn xài thả
cửa, gặp người ưa mắt tùy tiện ném cho nghìn vàng là chuyện bình thường,
các ngươi nếu có thể làm cho ta thấy vui lòng một tí, không chừng ta cũng
sẽ thưởng cho các ngươi nghìn vàng."

"Quan Trung Tạ gia?"

Thiếu niên vừa lên tiếng tái mặt, không nói lại được tiếng nào.

Quan Trung chỉ có một Tạ gia, mà Tạ gia ấy chính là phú khả địch quốc.

Người có quan hệ với Tạ gia ở Trường Lăng không tài nào đếm xuể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.