KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 981

Vừa gần vừa cao, chẳng khác gì đứng ngay ở trên bệ đá xem đánh nhau.

Chỗ đặc biệt này lại không rộng, chỉ đủ cho đám người Tạ Trường

Thắng và Tiết Vong Hư, Đinh Ninh mà thôi.

Muốn cho người khác đứng, đương nhiên phải có người bỏ chỗ, xuống

chỗ thấp hơn, mà giọng nói kia lại còn không lễ phép, chỉ cần nghe giọng
nói là biết người mới tới là hạng người gì, nên Tạ Trường Thắng cười khẩy:
"Tại sao phải nhường?"

Đinh Ninh bình thản xoay người, một nơi như thế này, có tranh chấp là

chuyện bình thường.

Hắn nhìn thấy ba thiếu niên tuổi cũng cỡ hắn.

Hai người mặc áo choàng màu vàng nhạt, tướng mạo khác nhau, nhưng

đều mày kiếm mắt sáng, thập phần anh tuấn, một người mặc cẩm bào màu
đỏ tía, dáng người cao gầy, hai mắt hơi thụt vào trong, khá là uy nghiêm.

Nghe Tạ Trường Thắng trả lời, ba thiếu niên đều lộ vẻ không vui, thiếu

niên dáng người cao gầy cười khẩy đáp trả lại ngay, ngữ khí rất là gay gắt:
"Tại sao không cho, chẳng lẽ mảnh đất này là ngươi mua lại hay sao?"

Tạ Trường Sinh trào phúng nói: "Miệng lưỡi bén nhọn nhỉ, nhưng cũng

không sai lắm đâu, nói mảnh đất này là ta mua lại cũng không sai cho lắm.
Mấy vị bằng hữu này là vừa mới đến, trước đó chỉ có ba chúng ta, người tới
đây không ít, nhưng ngươi có biết vì sao không có ai tới giành chỗ với
chúng ta không?"

Thiếu niên cao gầy hơi ngẩn ra, nhưng rồi cười khẩy: "Có lẽ các ngươi

hung ác, người khác không dám giành với các ngươi mà thôi."

"Sai. Đó là vì họ biết đạo lý làm người, biết thứ tự đến trước đến sau,

biết kính già yêu trẻ, biết kính sư trưởng." Tạ Trường Thắng từ hồi ở tế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.