KIẾN - Trang 121

Cảnh sát trưởng Bilsheim thở dài. Rụng rời! Nhóc tì này sẽ làm gì khi nó
trưởng thành đây? Tối thiểu sẽ là một tên nghiện rượu. Thanh tra Galin cuối
cùng cũng tới với lính cứu hỏa. Bilsheim hài lòng nhìn ông ta. Một tay cừ,
tên Galin này. Và thậm chí là một tay mất chất. Những chuyện điên rồ, điều
đó lại kích thích hắn. Chuyện càng điên, hắn càng xông xáo.
Bilsheim, người thấu tình và Galin, người nhiệt tình, cả hai tạo thành đội
không chính thức của “các-vụ-điên-rồ-mà-không-ai-muốn-đảm-nhận”.
Người ta đã từng cử họ đến vụ “bà già nhỏ người bị mèo của mình ăn thịt”,
đến vụ “gái bán hoa làm chết ngạt khách bằng lưỡi của mình”, không quên
vụ “những kẻ cắt đầu đồ tể”.
- Tốt rồi, Galin nói, ở đây đi sếp, chúng tôi xuống và chúng tôi mang họ về
cho ông trên cáng phao.

Trong phòng sinh, Mẹ ngừng đẻ trứng. Nó dựng một râu lên và yêu cầu
được ở lại một mình. Người hầu của nó biến mất.
Belo-kiu-kiuni, giới tính sống của Tổ, không được yên.
Không, nó không sợ chiến tranh. Nó đã từng thắng trận và thất trận phải
đến năm mươi lần. Điều làm nó lo lắng, là việc khác. Chuyện vũ khí bí mật
này. Cành cây keo quay tròn và làm bật mái vòm. Nó cũng không quên lời
chứng của con đực 327, hai mươi tám chiến binh chết, thậm chí không thể
dàn trận chiến đấu… Liệu người ta có thể mạo hiểm không chú ý tới những
dữ kiện khác thường này?
Càng không phải bây giờ.
Nhưng làm gì?
Belo-kiu-kiuni nhớ lại lần nó phải đối đầu với một “vũ khí bí mật khó
hiểu”. Đó là lúc chiến tranh chống bọn mối phương Nam. Một ngày kia,
người ta báo cho nó là một tiểu đội một trăm hai mươi lính ở trong tình
trạng, không phải bị tiêu diệt, mà “bất động”!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.