KIẾN - Trang 250

Bernard Werber

Kiến

Chương 4

Cuối đường

B

à Augusta bỏ cả ngày trước sáu que diêm. Bức tường là về
mặt tâm lý hơn là thực tế, điều đó bà hiểu. Câu “Phải nghĩ
khác đi!” nổi tiếng của Edmond... Con trai bà đã phát hiện
ra điều gì đó, chắc chắn thế, và ông giấu nó với trí thông
minh của mình.

Bà nhớ lại những cái tổ thời thơ ấu của ông, những cái “hang” của ông. Có
thể chính bởi người ta đã phá hết những thứ đó của ông đi mà ông tìm cách
làm cho mình một nơi không có lối vào, một nơi không bao giờ có ai tới
quấy rầy ông… Tựa như một nơi sâu bên trong, có cách chiếu ra bên ngoài
sự yên bình của nó… và sự vô hình của nó.
Bà Augusta trút bỏ sự đờ đẫn đang xâm chiếm lấy mình. Một kỷ niệm thời
trẻ của bà hiện về. Đó là một đêm đông, bà còn rất nhỏ, và bà hiểu là có thể
tồn tại các số dưới số không… 3, 2, 1, 0 và rồi - 1, - 2, - 3... Những số đảo
ngược! Như thể người ta quay ngược tất cả các con số. Vậy là số không
không phải là sự kết thúc hay bắt đầu của tất cả. Còn tồn tại một thế giới bất
tận phía bên kia. Cứ như người ta đã làm sụp bức tường của số “không”.
Chắc lúc đó bà khoảng bảy hay tám tuổi, nhưng phát hiện của bà làm xáo
trộn bà và đêm đó bà không ngủ.
Những con số đảo ngược… Đó là sự mở ra một chiều mới. Chiều thứ ba.
Hình nổi!
Chúa ơi!
Tay bà run run xúc động, bà khóc, nhưng bà còn sức để nắm lấy những que
diêm. Bà đặt ba que thành hình tam giác rồi xếp ở mỗi góc một que diêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.