KIẾN - Trang 260

Thế nhưng không khí vẫn thở được. Thậm chí người ta tưởng là cảm thấy
một làn không khí nhẹ. Liệu Giáo sư Leduc có lý không? Đường hầm này
có thông ra rừng Fontainebleau không?
Đột nhiên, họ chạm trán với một đám chuột cống mới, hiếu chiến hơn nhiều
đám chuột họ đã gặp lúc trước. Jason hiểu điều gì phải xảy ra nhưng không
có đủ thời gian để giải thích cho những người khác: họ phải đeo lại mặt nạ
và quẳng bom cay. Mỗi lần bức tường xoay, việc chắc chắn không xảy ra
thường xuyên, bọn chuột của “khu vực đỏ” qua “khu vực vàng”, tìm thức
ăn. Nhưng nếu chuột ở khu vực đỏ gần như còn thoát khỏi khó khăn, những
con kia - những kẻ di trú - không tìm thấy gì bổ béo và phải giết lẫn nhau.
Và Jason cùng các bạn của ông tính sổ với những con sống sót, nói cách
khác với những con hung dữ nhất. Với chúng, hơi cay tỏ ra gần như không
hiệu quả. Chúng tấn công! Chúng nhảy lên, cố bám vào tay…
Sắp điên cuồng, Daniel chụp lia lịa những cú flash lóa mắt, nhưng những
con vật ác mộng này nặng hàng cân và không sợ người. Những vết thương
đầu tiên xuất hiện. Jason rút con dao gấp Opinel của mình ra, đâm hai con
chuột và quẳng chúng làm mồi cho những con khác. Bà Augusta bắn nhiều
phát từ khẩu súng lục nhỏ… Như thế họ có thể đi. Đến lúc rồi!

KHI TÔI: Khi tôi còn nhỏ, tôi nằm dài hàng giờ trên đất để ngắm các
tổ kiến. Điều đó cho tôi cảm giác “thật” hơn là ti vi.
Trong số những bí ẩn mà tổ kiến gợi cho tôi, có điều này: tại sao sau
một trong những lần nghịch phá của tôi, chúng mang một số con bị
thương về và để những con khác lại chờ chết? Tất cả đều cùng kích
thước… Theo tiêu chuẩn lựa chọn nào mà một con được coi là có lợi,
và con kia là không đáng kể?

Edmond Wells,
Bách khoa toàn thư kiến thức tương đối và tuyệt đối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.