KIẾN - Trang 261

Họ chạy trong đường hầm có vằn vàng ấy.
Sau đó họ tới trước một tấm lưới mắt cáo bằng thép. Chính giữa của nó có
một lỗ mở ra, làm thành hình một cái đó đánh cá. Tất cả tạo thành hình trụ
hẹp dần đến mức để một cơ thể người có độ dày bình thường qua nhưng
không thể quay trở lại được, vì ở lối ra của hình trụ có nhiều móc nhọn.
- Cái đó mới được làm…
- Hừm, có lẽ những người làm cái cửa và cái đó không muốn người ta quay
ngược trở lại…
Bà Augusta lại nhận ra tác phẩm của Jonathan, chủ những cánh cửa và đồ
kim loại.
- Nhìn này!
Daniel chiếu sáng mấy dòng chữ:
Ở đây ý thức kết thúc
Bạn có muốn vào chỗ vô thức không?
Họ há hốc mồm.
- Chúng ta làm gì bây giờ?
Cùng lúc tất cả nghĩ đến cùng một điều.
- Ở điểm chúng ta đang ở, thật là tiếc nếu bỏ cuộc. Tôi đề xuất chúng ta tiếp
tục!
- Tôi qua trước, Daniel nói và đặt cái bím tóc đuôi ngựa vào trong cổ áo để
nó không bị mắc.
Họ lần lượt bò qua cái đó bằng thép.
- Buồn cười thật, bà Augusta nói, tôi có cảm giác đã từng làm kiểu này rồi.
- Bà đã từng ở trong một cái đó siết lại và không cho bà quay trở lại à?
- Đúng. Cách đây rất lâu.
- Cách đây rất lâu có nghĩa là thế nào?...
- Ồ! khi còn trẻ con, tôi phải có… một hay hai giây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.