KIẾN - Trang 286

- Trường phái Đức và trường phái Ý đều nhầm, Jonathan nói, vì họ cố thâu
tóm chúng trong một cách hiểu của “con người”. Phân tích hẳn là không
chính xác. Cũng giống như chúng cố hiểu cuộc sống của chúng ta bằng
cách so sánh nó với cuộc sống của chúng. Có thể gọi là sự bắt chước máy
móc hình thái của kiến… Thế nhưng, một chút đặc thù của chúng cũng
quyến rũ. Người ta không hiểu người Nhật Bản, người Tây Tạng hay người
Hinđu, nhưng văn hóa của họ, âm nhạc của họ, triết học của họ đều lý thú,
dù bị đầu óc phương Tây của chúng ta bóp méo! Và tương lai của Trái đất
chúng ta là ở sự pha trộn, không có gì rõ ràng hơn thế nữa.
- Nhưng những con kiến có thể mang cho chúng ta điều gì về mặt văn hóa?
bà Augusta ngạc nhiên.
Jonathan, không trả lời, ra hiệu cho Lucie; cô lẩn đi vài giây và quay lại với
cái gì đó giống một hũ mứt.
- Nhìn đây, chỉ riêng cái này, đó là một kho báu! Mật rệp. Nào, mọi người
nếm đi!
Bà Augusta đánh liều thận trọng đưa một ngón trỏ ra.
- Hừm, rất ngọt… nhưng rất ngon! Không hề có cùng vị mật ong.
- Bà thấy chưa! Và bà chưa bao giờ tự hỏi chúng cháu làm thế nào để có đồ
ăn hàng ngày, trong lối cụt đúp dưới đất này?
- Có chứ, đúng lúc đây…
- Chính kiến nuôi chúng cháu, từ mật và bột của chúng. Chúng trữ rất nhiều
đồ dự trữ cho chúng cháu, ở trên kia. Nhưng chưa hết, chúng cháu đã bắt
chước kỹ thuật nông nghiệp của chúng để trồng nấm mũ.
Anh nhấc tấm phủ một cái hộp lớn bằng gỗ. Ở dưới người ta nhìn thấy
những cây nấm trắng mọc trên một tấm nệm lá lên men.
- Galin là chuyên gia lớn về nấm của chúng cháu.
Anh này cười khiêm tốn.
- Tôi còn phải học nhiều.
- Nhưng nấm, mật… dù sao mọi người vẫn thiếu protein?
- Về protein, chính là Max.
Một người trong số lính cứu hỏa chỉ ngón tay lên trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.