KIẾN - Trang 284

CON KIẾN: Lúc này, tôi chưa biết.
Trích cuộc nói chuyện thứ năm mươi sáu với kiến chúa Belo-kiu-kiuni:
CON KIẾN: Anh có âm điệu buồn.
CON NGƯỜI: Chắc là do một sự điều chỉnh không chuẩn cái đàn ống tỏa
mùi của tôi. Từ khi tôi cho thêm ngôn ngữ tình cảm, có vẻ như cái máy này
có tiếng lẹt xẹt.
CON KIẾN: Anh có âm điệu buồn.
CON NGƯỜI: …
CON KIẾN: Anh không phát nữa à?
CON NGƯỜI: Tôi nghĩ chỉ là một sự ngẫu nhiên đơn thuần. Nhưng đúng là
tôi buồn thật.
CON KIẾN: Có chuyện gì?
CON NGƯỜI: Tôi đã từng có một con cái. Chỗ chúng tôi, các con đực
sống lâu, thế nên người ta sống thành cặp, một con đực với một con cái. Tôi
đã từng có một con cái và tôi mất nó, cách đây vài năm. Và tôi yêu nó, tôi
không tài nào quên được nó.
CON KIẾN: “Yêu” có nghĩa là gì?
CON NGƯỜI: Chúng tôi có cùng mùi, có thể thế?
Mẹ nhớ kết cục của con-người Ed-mond. Chuyện đó xảy ra lúc chiến tranh
lần thứ nhất chống bọn lùn. Edmond muốn giúp chúng. Ông ra khỏi lòng
đất. Nhưng do điều chỉnh nhiều pheromon quá, ông hoàn toàn bị ám mùi.
Đến nỗi, không biết điều đó, ông vào rừng vì được nhìn nhận… một con
kiến đỏ hung của Liên bang. Và khi những con ong vò vẽ ở cây lãnh sam
(hồi đó, kiến đỏ hung đang chiến tranh với chúng) nhận ra các mùi thông
hành của ông, chúng đổ xô tất vào ông.
Chúng đã giết ông vì tưởng ông là dân Bel-o-kan. Chắc ông chết trong hạnh
phúc.
Sau đó, Jonathan và cộng đồng của anh ta đã nối lại liên lạc…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.