KIẾP CON LAI - Trang 144

Kiên Nguyễn

Kiếp Con Lai

Dịch giả: Nguyễn Cao Nguyên

Chương 21

"Loan?" Jimmy nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên. "Nhưng chị ấy ở xa quá mà
mình không có tiền để đi xe đò."
"Mình đi bộ." Tôi bảo nó.
Jimmy nhìn tôi không tin:
"Anh có chắc là anh đi bộ nổi không?"
"Nổi." Tôi gật đầu. "Mình không còn cách nào khác. Anh không muốn chết
ở đây. Để anh nghỉ một lát và nếu em có thể ẳm con Bé Tí thì anh có thể đi
với em được."
"Không sao. Em sẽ cõng nó, anh Kiên."
Chúng tôi bước ra khỏi cổng nhà vào khoảng mười giờ sáng. Một vài người
trong gia đình dì tôi từ cửa sổ nhìn ra theo dỏi. Phần dưới thân thể tôi đã
bớt tê, thay vào đó là những cơn đau như những móng tay nhọn đâm vào
sống lưng theo mỗi bước chân. Jimmy cõng em gái tôi trên lưng lê từng
bước phía trước tôi chừng một thước, bên cạnh nó là con Loụ Thỉnh
thoảng, em tôi và con chó Lou quay đầu lại trông chừng tôi bằng những cặp
mắt nâu đầy lo lắng.
Jimmy dừng lại khi chúng tôi đến ngã rẽ đầu tiên. Mặt nó đầy băn khoăn.
"Anh biết đường đến đó không?" Nó hỏi.
"Anh nhớ đường." Tôi trấn an nó. "Không có gì khó đâu. Khi chúng ta ra
tới đường lớn, và tiếp tục đi nữa thì sẽ đến chợ. Nhớ không? Từ đó đến nhà
chị Loan cũng không xa lắm."
"Nhà đó không phải là nhà của mình sao?" Nó hỏi.
"Bây giờ thành nhà của chị rồi." Tôi chỉnh nó. "Nhớ đừng bao giờ nói như
vậy trước mặt chị Loan. Chị sẽ giận."
Càng về trưa trời càng nóng. Khi chúng tôi ra tới đường lớn, nhựa đường
chảy ra bốc thành hơi, dính lấy dép chúng tôi như keo. Cảnh vật trước mắt
nhảy múa trong màn sương hơi nóng. Hai bên đường ruộng đồng mênh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.