KIẾP CON LAI - Trang 226

cạnh. Thôi mình đi gặp ông tạ"
Mẹ tôi mở cái bao thứ hai lấy ra một chai rượu. Bỏ tất cả mọi thứ trên nền
nhà, mẹ tôi cầm chai rượu tiến về phía tên giám thị. Bà cười với hắn: "Thưa
ông, xin ông giúp tôi một việc. Chai rượu này để tỏ lòng biết ơn về chút
việc ông sắp giúp tôi, xin ông nhận chọ Tôi muốn nói chuyện với người
đàn ông kia một lát. Tôi quen biết với thân nhân của ông ta và họ có nhắn
mấy lời."
Tên giám thị nhe hàm răng ám khói ra cười. Đôi mày rậm của ông ta
nhướng lên sau làn kính đen. Ông ta hỏi: "Nhắn gì?"
Ngón tay mẹ tôi khều nhẹ cái nhãn trên chai rượu: "Cũng chẳng có gì
nhiều. Gia đình ông ta muốn biết coi ông ta có khỏe không vậy thôi."
Tên giám thị thò tay nắm lấy chai rượu:
"Năm phút thôi. Bắt đầu từ bây giờ."
Mẹ tôi nắm tay tôi kéo đi.
"Ê... " Tên giám thị kêu giật lại.
"Dạ, thưa ông... "
"Chị trông sang lắm."
"Dạ cám ơn ông." Mẹ tôi nói.
Tên giám thị gật đầu. "Tôi nói thật đó. Nếu tôi không thấy chị với thằng
con lai, tôi không bao giờ có thể nghĩ là chị đã từng làm đĩ ngũ với bọn
ngoại quốc bẩn thỉu. Nhưng thật là sang lắm."
Mẹ tôi nuốt nước miếng, bước vội qua sân. Ông Lâm đứng bất động, dán
mắt vào chúng tôi. Những đốt ngón tay trên bàn tay đang níu lấy hàng rào
của ông trắng bệt ra. Chúng tôi dừng lại trước mặt ông ta chừng ba thước.
Mẹ tôi phá tan sự im lặng:
"Ông Lâm, khỏe không?"
"ĐM con đĩ thúi."
Mẹ tôi phá ra cười. Vòng tay bà siết chặt lấy tôi. "Ông chỉ có bao nhiêu đó
để nói thôi à? Năm sáu năm không gặp tôi, ông không có gì để hỏi hả?. Hỏi
đi, nếu không, tôi về."
Ông ta hít một hơi dài, liếc nhìn mẹ tôi:
"Tại sao mày đẩy tao vô đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.